Họ ăn trưa tại câu lạc bộ, Thượng Quan đề nghị đánhbài nhưng Diệp Thận Khoan có việc gấp phải về, vì thế họ cũng giải tán. LúcThượng Quan Bác Nghiên trở về, sau khi qua sông thì bị tắc đường, chậm chạp đitừng tí một, khó khắn lắm mới xuống đường được, kết quả lại càng bị tắc nghiêmtrọng hơn. Đang lúc bộ dạng uể oải, chán nản, tình cờ đưa mắt sang bên đường thìanh nhìn thấy một bóng người có mái tóc dài và đôi mắt to, xinh đẹp đáng yêunhư đã gặp ở đâu đó. Nhìn kỹ lại thì đúng là cô gái vừa gặp sáng nay, đúng làđi mòn giày chẳng thấy, giờ tìm được lại chẳng mất chút công sức nào. Thấy côđang xách đồ vừa mua trong siêu thị, vội vàng kéo cửa kính xuống gọi: “Này!”.
Đỗ Hiểu Tô không chú ý lắm nên cứ cúi đầu đi, anh gọimấy lần cô mới quay đầu nhìn lại, thấy anh mở cửa xe, tươi cười vẫy tay: “Maulên đi!”
Cô nhìn xung quanh, anh lại càng cười tươi hơn: “Khôngnhận ra tôi à? Sáng nay đó...”, anh bắt chước tiếng động cơ xe con khá giống.Đỗ Hiểu Tô thấy nụ cười lộ hàm răng trắng của anh ta mới chợt nhớ ra, anh tachính là người đua xe với Lôi Vũ Tranh sáng nay.
“Mau lên xe đi! Nếu không là bị bắt đó!”, anh lại giụccô, “Nhanh lên nhanh lên! Em xách nhiều đồ như vậy, tôi chở em về nhà!”.
Cô đáp: “Không cần đâu, nhà tôi gần đây thôi”.
Anh xị mặt: “Em nghĩ tôi là người xấu à?”
Trên đời này làm gì có người xấu lái Audi R8, cùng lắmlà mấy chàng công tử nhà giàu rảnh rỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thuong-phon-hoa/1245903/quyen-4-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.