"Loảng xoảng." Tiếng chén dĩa thi nhau rơi vỡ, át cả tiếng gió đang rít gào ngoài cửa sổ trong bầu trời đêm tăm tối.
Cùng với đó là tiếng quát mắng vẫn thường phát ra mỗi ngày ở nơi đây.
"Mày không có não à, mày biết chị hai mày dị ứng với đậu nành mà lại cho nước tương vào món rau xào này là sao hả? Mày tính giết chị mày luôn đúng không?"
Người đàn ông hất thẳng dĩa rau xuống nền nhà sau khi vừa gắp một miếng ăn thử, những mảnh vỡ từ chiếc dĩa thủy tinh văng khắp nơi, nằm lẫn với vài nhúm rau mềm oặt vẫn còn vương hơi nóng.
Bên bàn phía đối diện, một cô gái đang dùng móng tay cào xước vùng mặt quanh khóe miệng mình và rên la từng hồi đau đớn.
"Rát quá, bố ơi, con ngứa với đau quá."
"Đợi bố, bố dẫn con đến bệnh viện liền! Tổ cha cái con xúi quẩy kia, mày xem mày hại chị mày như nào kìa!!!" Giọng người đàn ông lại tiếp tục vang lên, với hai thái độ tương phản rõ rệt dành cho hai người khác nhau dù trong cơ thể của cả ba vẫn chảy cùng dòng máu.
Đáp lại lời ông ta là một âm điệu nhạt nhẽo, như đã quá chán chường với màn biểu diễn chẳng có gì thú vị trước mắt.
"Con không đổ nước tương vô dĩa rau đó."
"Mày không làm chẳng lẽ tao làm? Nhà có mỗi ba người, tao có điên đâu mà lại đi mưu hại con gái tao?"
"Ai biết được? Hoặc nhỡ đâu chính bả tự bày trò thì sao? Bả đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-than-phan-mot-tinh-yeu/2906697/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.