"Cô chủ, xuống nhà ăn sáng thôi."
Tiếng gọi từ dưới tầng trệt vọng lên, tôi cầm lược chải sơ lại mái tóc lộn xộn, rối tinh rối mù do mới vừa ngủ dậy.
"Vâng, bác đợi cháu một xíu." Tôi đáp, rồi nhẹ nhàng đặt chiếc lược gỗ lên mặt bàn để đồ trang điểm, sau đó thì xuống lầu. Bước vào nhà bếp, tôi xoa mũi ngửi ngửi, đầu ngó nghiêng. "Bác nấu món gì vậy ạ?"
"Đậu hũ nhồi thịt sốt cà chua, ăn món này hao cơm lắm đó." Người phụ nữ có dáng người khá nhỏ con đang từ tốn rưới nước sốt cà chua lên dĩa đậu hũ, bà mỉm cười đáp lời tôi.
"Cháu cảm ơn bác Mai." Tôi nói, đồng thời nhanh tay mang chén đũa ra bàn ăn.
Người phụ nữ ấy là Đặng Hồng Mai, bác giúp việc mà chú Thanh thuê đến nhà tôi hai hôm trước, cũng là lúc tôi vừa xuất viện về nhà sau hơn một tuần nằm chôn chân trên giường bệnh. Hai ngày nay, bác Mai đã nấu cho tôi ăn đủ sáu bữa, thực đơn gồm toàn những món dinh dưỡng có thể giúp vết thương trên mặt tôi được phục hồi, cũng như vệ sinh, thay băng gạc cho tôi theo đúng giờ được chỉ định. Bác còn luôn giữ cho nhà cửa được gọn gàng sạch sẽ, quần áo được giặt giũ cẩn thận, mọi việc từ bé đến lớn vào tay bác đều chỉn chu tươm tất hết.
"Ngon quá." Tôi xắn một muỗng đậu hũ với thịt bằm, múc thêm ít cơm cho vào miệng, mắt lập tức mở to vì bất ngờ dù đây chẳng phải là lần đầu tôi thưởng thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-than-phan-mot-tinh-yeu/2906691/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.