Chương trước
Chương sau
Vân Giai Kỳ lập tức trở lại toa ngồi, nằm chặt dây an toàn, người không ngừng toát mồ hôi lạnh, cô cố định thắt dây an toàn trong tay theo cách mà Kỳ Thiên Nam bảo cô, thắt nứt một cách chắc chẩn.
“Được rồi!.
“Đưa tay cô cho tí Vân Giai Kỳ lần nữa đưa nó cho anh ta.
Kỳ Thiên Nam nảm lấy, dùng hai tay nắm lấy cánh tay cô.
Tất cả sức nặng của anh ta gần như đồn lên cánh tay cô.
‘Vân Giai Kỳ hét lên đau đớn.
“Aaaa”
Cơn đau như xé nát cơ thế khiến cô ứa nước mắt Kỳ Thiên Nam nói: “Giai Kỳ, cô lui về phía sau một chút, tôi có điểm chống đỡ mới có thể lên.
“Nắm chặt lấy!.
Khi Vân Giai Kỳ liều mạng di chuyển vào trong toa ngồi, cánh tay của cô đột nhiên bị trật ra.
Cô đau tới mức mặt đỏ bừng và không ngừng nghiến răng Ngay sau đó, Kỳ Thiên Nam được cô kéo trở lại toa ngồi.
Cho đến nửa người của anh ta vào được trong toa, Kỳ Thiên Nam một tay chống đỡ vào trong toa ngồi, sau đó liền nhảy trở vào bên trong.
Có một sự rung chuyến lớn trong toa Kỳ Thiên Nam một bên cố định lại trọng tâm cơ thể, một bên vươn tay kéo cửa đang mở vào rồi khóa lại.
Có tiếng reo hò của đám đông bên dưới.
“Cứu được rồi!.
“Bọn họ đã thành công rồi!.
“Tuyệt vời!.
Trong toa đu quay.
Vân Giai Kỳ yếu ớt năm trong góc, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi khi nhìn thấy Kỳ Thiên Nam rốt cục cũng đã trở lại chỗ ngồi.
Kỳ Thiên Nam nhìn cô, cảm thấy không kìm được mà ôm cô vào lòng.
“Thật xin lỗi…”
Trên tàu du lịch, Bạc Tuấn Phong nhìn thấy Kỳ Thiên Nam đã trở lại toa ngồi của vòng quay, lúc này nhịp tim của anh mới có thể khôi phục trở lại Vừa rồi, anh nhìn thấy Vân Giai Kỳ suýt chút nữa bị Kỳ Thiên Nam kéo xuống khỏi toa.
Ngay cả trong hoàn cảnh như vậy, cô cũng không buông tay.
Cô không cần mạng sao?
Thật không hiểu nổi…
Cô suýt nữa đã mất mạng trên vòng quay này!
Bạc Tuấn Phong sững sờ lấy lại tính thần, cảm thấy có chỗ nào đó kỳ quái Anh rõ ràng không có chứt ký ức nào về người phụ nữ này, nhưng… khi nhìn thấy cô đang vùng vẫy nơi góc trời, lúc cô đang gặp nguy hiểm, anh thực sự có cảm giác… nghẹt thở, giống như sắp mất đi một thứ vô cùng quan trọng.
“Tuấn Phong…”
Mộ Ngọc My bước tới và nhắc nhở anh: “Tàu du lịch sắp tới cảng rồi….
Bạc Tuấn Phong rõ ràng không tập trung.
Mộ Ngọc My lo lắng: “Tuấn Phong?.
Bạc Tuấn Phong không đáp lại cô ta, nhưng Mộ Ngọc My có thể nhìn thấy bàn tay anh nắm lấy thành tàu rất chặt, mu bàn tay nối lên gân xanh.
Anh đang lo lẳng cho cô ta sao?
Mộ Ngọc My nhìn anh đầy nghỉ ngờ.
Chuyện gì đã xảy ra Anh rõ ràng đã mất hết ký ức về Vân Giai Kỳ, tại sao… anh vẫn lo lầng?
Mộ Ngọc My nẳm chặt tay, đột nhiên thu hết dũng khí hỏi: “Tối hôm qua, anh và cô ta…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.