Chương trước
Chương sau
Bạc Tuấn Phong mặt không cảm xúc nhìn cô ta Đôi mất của người đàn ông không có Mộ Ngọc Mỹ giật mình, hai tay ôm ngực, vẻ mặt đáng thương: “Có một số việc, em không biết có nên hỏi rõ rằng….
Bạc Tuấn Phong đột ngột ngất lời cô: “Nếu không biết có nên hỏi hay không, thì đừng hỏi.
Mộ Ngọc My mở to mắt.
Khi định thần lại thì tàu du lịch đã cập cảng.
Bạc Tuấn Phong rời tàu, để lại cô một mình trên boong.
“Tuấn Phong!.
Mộ Ngọc My vội vàng đuổi theo ấm ấm, vừa lạnh vừa nhạt Trên vòng đu quay.
Vân Giai Kỳ sức lực đều đã bị hút cạn “Đau..* Vân Giai Kỳ lẩm bẩm Cô vẫn cố nhẫn nhịn.
Lúc đầu, cô không chịu được đau đớn, cô đặc biệt nhạy cảm với dây thần kinh đau, nhưng có lẽ đây là cái giá của sự trưởng thành, sau khi được tôi luyện, cô đã luyện thành thép rồi, đến nỗi đau trật khớp tay, cô cũng chỉ cau mày, ngấm ngầm chịu đựng.
Kỳ Thiên Nam nhìn cô, dùng tay bóp nhẹ.
Vân Giai Kỳ đau đớn kêu lên: “Anh làm gì vậy?.
“Để tôi kiểm tra một chút.
Kỳ Thiên Nam đến gần: “Cô trước hãy chịu đựng một chút.
Anh ta bóp các khớp tay của cô, sau đó liền kinh hoàng khi nhận ra cả cánh tay, khớp vai và khớp khuỷu tay của cô đều đã bị trật khớp.
Cô vẫn luôn chịu đựng mà không kêu, anh tưởng rắng cô chỉ bị căng cơ nhưng không ngờ, cô lại bị trật khớp toàn bộ như vậ) Kỳ Thiên Nam nhìn quanh, thấy đu quay đã lâu mà vẫn chưa hoạt động trở lại, anh ta nói với Giai Kỳ: “Cô có chịu được đau không?.
“Anh định làm gì?.
“Giúp cô bẻ khớp lại.
Vân Giai Kỳ nghỉ ngờ nhìn anh ta: “Anh biết sao?.
Kỳ Thiên Nam cười cười: “Cô đây là đang nghỉ ngờ trình độ của tôi Sao?.
Vân Giai Kỳ nhìn chăm chăm hai cánh tay yếu ớt đang buông thống xuống, lo lắng nói: “Là trật khớp sao? Không phải là gãy xương đấy chứ.
“Không phải.”
Kỳ Thiên Nam nói, một tay nằm lấy cánh tay của cô, một tay đỡ lấy khuỷu tay cô, còn lại là cẳng tay của cô. Tuy nhiên, ngay khi anh di chuyển, Vân Giai Kỳ không khỏi toát mồ hôi hột.
“Đau.”
“Ngoan, chịu đựng một chút, tôi sẽ thưởng cho cô một viên kẹo đường.
Vân Giai Kỳ tức giận cười nhìn anh: “Anh đối xử với tôi như con nít sao? Đường đâu? Đem đường ra đây trước!.
Kỳ Thiên Nam nhìn cô thật sâu.
Anh ta chợt tìm thấy một viên kẹo đường nhỏ bọc giấy từ trong túi áo sơ mi của mình.
Vừa rồi anh ta lấy nó trong nhà hàng.
Vân Giai Kỳ không ngờ rằng trên người anh ta thật sự có kẹo đường!
Kẹo này là từ đâu?
Vân Giai kỳ kinh ngạc mở miệng: “Anh, cái này kẹo đâu….
Cô còn chưa hỏi rõ ràng, Kỳ Thiên Nam đã bóc giấy đường rồi nhẹ nhàng nhét viên đường vào môi cô, Một chút ngọt ngào thấm vào giữa môi và răng.
Không hiếu vì sao, Kỳ Thiên Nam nhìn đôi môi sưng đỏ cùng hàm răng trắng như tuyết của cô, thiếu chút nữa muốn đập viên kẹo thành hai mảnh, anh ta có chút không đành lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.