Chương trước
Chương sau
Vân Giai Kỳ không khách khí mà nói nói: “Đúng! Là anh đã hại tôi rồi!.
Kỳ Thiên Nam ngây người nhìn cô.
Vân Giai Kỳ nói: “Vậy nên anh còn không mau nắm chặt tay của tôi!
Nếu anh thật sự chết rồi, không phải kẻ ám sát anh đã đạt được mục đích rồi sao? Phải sống, sau đó giết kẻ đã ám sát anh!.
Kỳ Thiên Nam có chứt thích thú nhìn cô.
“Còn cười sao? Anh còn có thế cười sao!” Vân Giai Kỳ sảc mặt tái nhợt vì tức giận Kỳ Thiên Nam lạnh lùng hỏi: “Nếu tôi chết, cô có buồn không?.
Câu hỏi đột ngột khiến cô không kịp phản ứng.
“Hửm?.
Kỳ Thiên Nam trong mắt có chút chờ mong: “Sẽ không?.
“Có! Đương nhiên là có! Nếu như tận mắt nhìn anh ngã xuống, tôi hẳn là rất sợ hãi Vân Giai Kỳ lại nói: “Đừng sợ, tôi nhất định sẽ không buông tay!.
Giọng điệu bình tĩnh thật làm người ta là yên tâm.
‘Vẻ mặt Kỳ Thiên Nam hơi cứng lại, đột nhiên, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.
Cô đang quan tâm đến anh ta.
Trong lòng anh ta thực sự đã nếm trải sự ấm ức bấy lâu nay.
Đối với người phụ nữ này, ban đầu, anh ta có cảm giác mới lạ Dẫu rằng, anh ta bị mù màu, trong thế giới của anh ta, nó luôn chỉ có hai màu đen và trắng.
Nhưng chỉ riêng sự xuất hiện của cô đã mang đến màu sắc cho thế giới của anh.
Thế giới của anh bắt đầu trở nên ấm áp.
Anh bất giác muốn đến gần sự ấm áp này.
Vân Giai Kỳ không khỏi tức giận: “Đừng cười! Anh nghĩ cách gì đi, được không? Tôi không chịu được nữa…
Cô nghiến răng!
Toàn bộ váy của cô bị ướt đẫm bởi mồ hôi lạnh.
‘Vân Giai Kỳ chỉ một tay nắm lấy tay vịn an toàn, tay kia túm lấy anh, ánh mắt tập trung.
Buộc phải ra sức dùng lực, cô cản chặt khóe môi, một sợi máu tràn ra.
Thể lực của cô đang bị tiêu hao nhanh chóng.
Kỳ Thiên Nam nói: “Tôi nghĩ ra một cách.
Vân Giai Kỳ vội vàng hỏi: “Cách gì?.
Kỳ Thiên Nam nhanh chóng bình tĩnh lại Anh sớm đã nghĩ ra cách biến nguy thành an.
Chỉ là cô có thể phải hy sinh cả hai cánh tay của mình.
Anh ta đã luôn do dự, nhưng bây giờ anh ta không thế nghĩ nhiều như vậy.
Cô đã cầm cự trong vài phút rồi Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ mất sức và không còn cơ hội nữa.
Kỳ Thiên Nam nói: “Trên ghế có dây an toàn, cô nhìn thấy chưa?.
Vân Giai Kỳ quay đầu lại, nhìn dây an toàn, gật đầu nói: “Nhìn thấy rồi!.
“Chịu lực của nó rất lớn, có thế chịu được sức nặng của hai ngườ kỳ Thiên Nam nói: “Tôi sẽ thả cô ra trước, tôi vẫn có thể giữ thêm một lúc. Cô buộc dây an toàn vào cố tay, cố định nó lại, sau đó tôi sẽ kéo tay.
của cô leo lên.
Ngừng một chút, anh ta lại nói: “Cô sẽ rất đau, cánh tay của cô chắc chắn sẽ bị trật khớp, và… cô phải cố định nó, và thắt nút như tôi đã nói, nếu không, dây an toàn sẽ không được cố định, cô cũng sẽ cùng tôi ngã xuống.
“Được.”
Kỳ Thiên Nam buông tay cô ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.