Chương trước
Chương sau
‘Vân Giai Kỳ hy vọng Mạn Nhi có thể sớm khôi phục trí nhớ, cho dù không thể tìm lại được kí ức lúc trước nhưng cô cũng không muốn cô bé đề phòng mình như vậy.
Mạn Nhi của lúc trước đáng yêu hơn nhiều!
Lúc đó cô bé vừa ngây thơ lại vừa hồn nhiên biết bao!
“Ngoan. Đã không còn sớm nữa, Vũ Minh và em gái mau đi nghỉ ngơi đi!”
“Vâng”
Cô dỗ hai đứa bé lên giường ngủ.
Điều khiến Vân Giai Kỳ vui mừng chính là dường như Mạn Nhỉ không còn chống cự đối với cô nữa.
Lúc trước, Mạn Nhi luôn nhìn cô với ánh mắt thù địch.
Hôm nay, cho dù Vân Giai Kỳ tự tay đắp chăn cho cô b: không tỏ vẻ chán ghét, nhưng cũng không thân mật mấy, Vân Giai Kỳ đi tới cửa, tắt đèn, sau đó quay người lại nói với hai đứa bé: “Ngủ ngonl”‘ Vũ Minh trả lời một tiếng: “Dì cũng ngủ ngon!”, nhưng phía Mạn Nhi vẫn im.
lặng, không lên tiếng.
Trong lòng Vân Giai Kỳ có chút mất mát hụt hãng. Cô đóng cửa lại rồi rời đi, Mạn Nhi cũng Hôm sau.
Nhà họ Vân.
‘Vân Lập Tân đã đi tới công ty ‘Vân Giai Kỳ lái xe đến nhà họ Vân. Lúc cô đi tới cửa còn chưa kịp đưa tay lên gõ thì cánh cửa đã được mở từ bên trong.
Là Vân Ngọc Hân tự mình ra mở cửa.
Cô ta vừa nhìn thấy Vân Giai Kỷ, mở miệng lãnh đạm nói: “Cô tới rồi!”
Vân Giai Kỳ nói: “Người đâu?”
“Ở trên lầu”
“Bà ấy vẫn chưa tỉnh lại sao?”
‘Vân Ngọc Hân trả lời: “Cô tự mình đi lên xem không phải sẽ rõ nhất sao?”
Vân Giai Kỳ đi lên lâu Cô đấy cửa phòng đi vào, sau đó nhìn thấy Lâm Tính Anh đang năm trên giường, cạnh đầu giường có đặt một chiếc máy thở.
Trên người bà ta cảm đầy dây ống.
‘Vân Giai Kỳ đi vào trong phòng, đóng cửa lại.
Cô ngồi xuống mép giường.
Ngay lúc này trong phòng chỉ có hai người cô và Lâm Tĩnh Anh, ‘Vân Giai Kỳ nhẹ nhàng nắm lấy tay Lâm Tĩnh Anh. Tay bà ta khô nút, có chút lạnh lẽo. Có lẽ để tay ở bên ngoài quá lâu nên mới trở nên như vậy.
Nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Lâm Tĩnh Anh, trong lòng Vân Giai Kỳ bỗng có chút xúc động Cô mơ hồ cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ Lâm Tĩnh Anh tự nhiên ngã từ trên lâu xuống, hơn nữa tình trạng còn cực kỳ nghiêm trọng, đến bây giờ cả người vẫn chưa tỉnh lại. Sau đó, Vân Lập Tân cùng Vân Ngọc Hân một mực muốn đón bà ta về nhà Theo như lời giải thích của Vân Ngọc Hân, dạo gần đây giới truyền thông hết sức chú ý tới chuyện nhà họ Vân. Bây giờ Lâm Tĩnh Anh năm ở bệnh viện khó tránh khỏi sẽ có những kẻ săn tin đột nhập vào chụp ảnh để lấy thông tin viết bài. Vì vậy, hai người bọn họ mới muốn đón Lâm Tĩnh Anh về nhà.
Nhưng đối với lời nói của Vân Ngọc Hân, Vân Giai Kỳ sẽ không tin dù chỉ một chữ, Cô không yên tâm giao Lâm Tính Anh vào trong tay Vân Lập Tân và Vân Ngọc Hân!
Ai biết được nếu giao Lâm Tĩnh Anh vào tay hai cha con độc ác kia, bọn họ sẽ chăm sóc tốt cho bà ta sao?
‘Vân Giai Kỳ nói: “Tôi đến đón bà về”
Cô vừa nói vừa đem tay của Lâm Tĩnh Anh bỏ vào trong chăn, sau đó đứng dậy khỏi giường.
Lúc cô vừa đứng lên, ngay lập tức một bên tay nắm lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.