Bên cạnh ngôi nhà, Mạn Nhi về một bé gái mặc váy, đứng lẻ loi bên cạnh một cái cây, biểu cảm trên mặt có chút bưồn bã, ánh mắt chỉ nhìn xuống dưới, trông giống như đang khóc.
Bầu trời thì u ám, ảm đạm.
Một mảng lớn của bức vẽ được cô bé dùng bút chì màu xám tô thật đậm.
Trong bức tranh, mây đen giăng kín bầu trời, thật giống như sắp mưa.
Ngôi nhà trong bức tranh cũng chính là hình ảnh ngôi nhà trong cảm nhận của Mạn Nhi, không hề có cảm giác an toàn.
Ngôi nhà Mạn Nhi vẽ ra xung quanh đều không có cửa, cửa sổ, cô bé không thể nào tiến vào. Từ đó có thế thấy rõ được sự cô đơn, cô độc trong nội tâm Mạn Nhi.
Nhìn bức vẽ này khiến Vân Giai Kỳ cảm nhận được sự mất mát, cô đơn, tuyệt vọng…
Cô bé trong bức tranh không thế vào trong nhà, chỉ đành cô đơn đứng một mình bên cạnh cái cây.
Trong thâm tâm Mạn Nhi khát vọng ấm áp, khao khát một mái nhà. Cô bé cần nhất chính là cảm giác an toàn. . Truyện Mỹ Thực
Mạn Nhĩ trợn mắt nhìn cô.
Cô bé nhìn Vân Giai Kỳ cầm bức vẽ của mình, sau đó sợ hãi đưa tay ra muốn lấy lại nhưng cuối cùng lại lặng lẽ rụt tay trở về. Cái miệng nhỏ nhẫn của cô bé vếnh lên, tỏ vẻ bất mãn.
Đột nhiên Vân Giai Kỳ cầm bút màu lên, bắt đầu giúp cô bé vẽ.
Cô vẽ một cái cửa cho ngôi nhà, thêm một cái cửa số bên cạnh. Ngay sau đó, cô dùng bút màu xanh da trời tô lại chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354751/chuong-979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.