Chương trước
Chương sau
‘Vân Giai Kỳ giật mình kinh sợ. Cô nhìn về phía Lâm Tĩnh Anh, không biết từ lúc nào bà ta đã tỉnh. Lâm Tĩnh Anh trợn tròn mắt, ánh mắt vô hồn nhìn Vân Giai Kỳ, phía dưới dùng sức nắm chất tay cô.
“Bà, bà tỉnh rồi sao?..” Lâm Tĩnh Anh đã tỉnh!
‘Vân Giai Kỳ ngạc nhiên hỏi, trong lòng cũng có chút mừng rỡ.
‘Vân Ngọc Hân nói, Lâm Tính Anh khả năng cao sẽ trở thành người thực vật Bác sĩ cũng đã xác nhận, trong thời gian này Lâm Tĩnh Anh không thể nào tỉnh lại được!
Lâm Tĩnh Anh đột nhiên mở mát khiến Vân Giai Kỳ không khỏi bất ngờ.
Lâm Tĩnh Anh kéo chặt tay cô, há miệng to mấy cái dường như muốn nói đó nhưng lại không phát ra âm thanh nào.
‘Vân Giai Kỳ lập tức cúi thấp người xuống, đưa tai gần tới.
“Bà muốn nói gì với tôi?”
“Hả?”
‘Vân Giai Kỳ không hiểu ý của Lâm Tĩnh Anh.
Bà ta cực kỳ kích động, mặt đỏ ửng, cần chặt răng, một lúc sau lại nói ra được một vài tiếng “Mau.mau đi..”
Trong đáy mắt Lâm Tĩnh Anh tràn đầy sự lo lầng, kinh sợ.
Vân Giai Kỳ dở khóc dở cười nói: “Tôi biết, lần này tôi tới đây là để đón bà về nhà”
“Cô mau đi… cô đừng… đừng ở lại nơi này… đi mau.”
“Cái gì?”
“Không cần… không cần lo cho tôi Mỗi âm thanh Lâm Tĩnh Anh nói ra đều hết sức khó khăn.
Bà ta nằm chặt tay Vân Giai Kỳ đến mức làm cô phát đau.
“Không cần đế ý tới tôi, cô mau rời đi..”
‘Thật ra, Lâm Tính Anh đã tỉnh lại từ sớm Nhưng bà ta không dám mở mắt.
Cả đêm hôm qua, Vân Ngọc Hân một mực canh bên giường bà ta. Lâm Tĩnh Anh sớm đã tỉnh lại nhưng không dám mở mắt Thậm chí bà ta còn cảm nhận được hơi thở của Vân Ngọc Hân khi cô ta đi ngang qua.
Lâm Tĩnh Anh đã tỉnh lại, nhưng nếu như bà ta rơi vào trạng thái người thực.
vật thì chỉ cần Vân Ngọc Hân rút ống thở, bà ta sẽ vì không thở được mà mất mạng bất cứ lúc nào.
‘Vân Ngọc Hân cho rắng Lâm Tĩnh Anh không thể tỉnh lại được nữa, vì vậy cô ta không vội rút máy thở ra ngay.
Lâm Tĩnh Anh nào dám mở mắt.
Bà ta không dám để cho Vân Ngọc Hân biết chuyện bà ta đã tỉnh. Trong lòng Lâm Tĩnh Anh rất rõ, nếu biết được chuyện này, Vân Ngọc Hân nhất định sẽ ra tay với bà ta Nếu để Vân Ngọc Hân phát hiện chuyện bà ta đã tỉnh, ai biết được cô ta sẽ lại làm ra việc gì nữa!
Lúc Vân Giai Kỳ đấy cửa bước vào, Lâm Tĩnh Anh còn tưởng là Vân Ngọc.
Hân, vì vậy bà ta nhâm chặt mắt lại, không dám phát ra âm thanh gì Cho đến khi Vân Giai Kỳ nói muốn đón bà ta trở về.
Lâm Tĩnh Anh đổ mồ hôi lạnh cả người.
Bà ta không nghĩ tới Vân Giai Kỳ sẽ trở lại. Nhà họ Vân đối với bà ta mà nói, nơi đây chính là hang cọp. Bà ta lo lắng Vân Giai Kỳ sẽ gặp phải chuyện gì. Vì vậy mặc dù bị tổn thương não nghiêm trọng, các chức năng bộ phận trên cơ thể còn chưa hồi phục nhưng Lâm Tĩnh Anh vẫn cố gảng dùng hết sức lực đuổi ‘Vân Giai Kỳ đi.
Bà ta sợ Vân Giai Kỳ sẽ bị tổn thương.
Ngay lập tức Vân Giai Kỳ hiểu được Lâm Tĩnh Anh có lời muốn nói với cô.
Cô cũng nhìn ra được Lâm Tĩnh Anh đã tỉnh lại từ sớm, vừa lúc nãy bà ta chẳng qua là đang giả vờ bị hôn mê.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.