" Trí Trí, Vinh Vinh. . . " ở trong lồng ngực của Đỗ Đức Trí, Tô Hiển Nhiên vốn rất bình thường nhưng không hiểu sao lúc này cô thật sự không chịu nổi mà rên nhẹ gọi tên hai anh chồng.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh hai mắt trừng to kinh ngạc, cả hai anh bốn mắt nhìn nhau một lúc hốt hoảng gọi một tiếng.
" Nhiên Nhiên. . . "
Tô Hiển Nhiên cảm thấy cả người như có lửa thiêu cháy, cô ôm lấy cổ Đỗ Đức Trí, không nhanh không chậm nói.
" Nhanh. . . đưa em vào buồng tắm. " cô cảm giác cơ thể cô đang thay đổi, không hiểu tại sao. . . nhưng cô biết. . . cơn phát tính sắp diễn ra. . .
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Rõ ràng vài ngày nữa cơ mà.
Đỗ Đức Trí vội vàng ôm lấy Tô Hiển Nhiên đi thẳng lên phòng vừa hướng Nhậm Thừa Vinh rống to.
" Nhanh chuẩn bị nước đá. "
Chính anh cũng rất ngạc nhiên, rõ ràng là vài ngày nữa mới tới mà. . .
" Trí. . . Trí. . . " Tô Hiển Nhiên cắn môi đến bật máu mà gọi nhỏ nhẹ một tiếng.
Đỗ Đức Trí nhìn cánh môi bị cắn đến chảy máu, anh vội vàng cúi xuống liếm hết máu của cô khẽ nói.
" Ngoan cắn anh. . . đừng cắn môi. . . "
" Khó chịu. . . khó chịu. . . "
" Ngoan nha, sẽ nhanh thôi hết khó chịu. . . ngoan ngoan anh thương nè. . . " Đỗ Đức Trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116350/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.