Tô Hiển Nhiên vẫn là gương mặt xinh đẹp đó, nhưng lúc này đây lại càng thêm khác rất nhiều vì vẻ mặt cô toát ra vẻ kiều mị yêu nghiệt, như thể đang kêu gọi " Hiếp em đi. "
Cô mím môi lại, nhịn tiếng rên rỉ cầu hoan của bản thân, đầu óc của Tô Hiển Nhiên lúc này đây, thật sự rất thanh tịnh, nói chính xác, bên ngoài cơ thể đang không ngừng giãy dụa thì bên trong cô đang cực bất ngờ.
Bản thân cô là đang động dục... phát tình là như thế này sao?
Giống như mấy bộ tiểu thuyết cô từng đọc, cũng nói về phát tình, nhưng đó là thế giới thú nhân, hay ABO còn đang là thế giới... thế giới có trai có gái... không thiếu giống loài hay thừa thải giống loài gì cả... vì sao cô lại thấy biểu hiện của mình như là một em Omega trong mấy tiểu thuyết cô từng đọc.
Tuy chính cô không thể ngửi được mùi hương của bản thân, nhưng nhìn biểu hiện của hai anh chồng phía ngoài cánh cửa kia... người thì nắm chặt nắm tay thành quả đấm, người thì nhíu chặt mày lại, cô biết là họ đang chống cự... nhưng... nhưng là vì sao lại như thế này?
Tô Hiển Nhiên thở dồn dập hơn, cô biết... hôm nay là ngày phá đi sự trong trắng của bản thân của kiếp trước, cũng như sự trong trắng của cô của kiếp này...
Tô Hiển Nhiên nhìn hai anh chồng, mùi hương ngày càng nồng đậm, nó đang tỏa ra mùi hương cực kì cuống hút, giống như bản thân cô đang muốn...
" Nhanh... chồng... Trí... Vinh... "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116351/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.