*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tất nhiên buổi tối đó không hề xảy ra chuyện gì hết. Sau khi cưới tới có nhắc tới chuyện này với Tạ Hoè An, hỏi anh chẳng lẽ lúc đó không hề có cảm giác gì với tôi à.
Anh vẫn bày ra bộ dạng cắn răng hôm đó nói: “Em không thấy 3 giờ sáng anh đã xuống lầu chạy mấy vòng à.”Cái tuổi này cực kỳ nhạy cảm với việc người khác giới đụng chạm, suýt chút tôi đã nhảy dựng lên.Anh lập tức nói: “Nói vớ vẩn, có tôi hộ tống đây mà bà không thi đậu đại học được à?”
Tôi cười đến không ngừng được.Tôi nói: “Tạ Hoè An, tôi muốn thi cùng một trường đại học với ông.”Dưới làn mưa, tôi thấy anh khẽ cười, nụ cười tinh khôi như thường ngày, sau đó anh quay người vác một túi dưa đi trong cơn mưa trĩu hạt.Tôi chưa bao giờ biết xe tải lớn cỡ này có thể chạy nhanh đến thế, mãi cho đến khi tôi quay đầu lại, nhìn về phía đường chân trời, một đường kẻ xám xịt đang ép sát tới chúng tôi.
Tạ Hoè An quả nhiên là người giữ lời, khi ấy anh nói làm đề, tôi còn nghĩ quả nhiên người giỏi không giống người thường, đi chơi còn mang theo tài liệu học nữa.Vừa thấy chúng tôi, ông nói thẳng: “Mau đến giúp đi!”Nhớ tới ngày xưa náo nhiệt, Tạ Hoè An cũng chẳng có ở đây, tôi lại càng thấy mất mát.Xương quai hàm của anh rất rõ ràng, trên cằm có vài gốc râu mọc ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-ba-bua/1002907/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.