*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bà chủ lại xếp cho chúng tôi một căn phòng giường đôi khác. Bước vào phòng mà tôi vẫn chưa tỉnh hồn.
Tạ Hoè An nhìn ra tôi đang sợ bèn hỏi: “Có muốn đổi chỗ khác không?”Tôi không kìm được mà tự phỉ nhổ mình một câu, sao lại trở nên già mồm thế chứ.Phát hiện này đã khiến tôi buồn bã một lúc, sau đó ăn gì cũng phải cố lắm mới nuốt xuống được.Bà chủ lại xếp cho chúng tôi một căn phòng giường đôi khác. Bước vào phòng mà tôi vẫn chưa tỉnh hồn.
Anh không có giấy tờ tùy thân, tôi không có tiền, còn đổi chỗ nào nữa được?Chân là một bộ phận rất riêng tư, sao tôi có thể cởi giày với vớ ra trước mặt anh được chứ.
Tôi lắc đầu rồi lo lắng nói: “Tên kia sẽ không quay lại đấy chứ?”Không biết đã qua bao lâu, tôi không kìm được mà hỏi: “Tạ Hoè An, ông ngủ chưa?”
Tạ Hoè An: “Yên tâm, hắn không biết chúng ta đổi phòng. Bà chủ cũng nói sẽ để ý rồi.”Tạ Hoè An nhìn ra tôi đang sợ bèn hỏi: “Có muốn đổi chỗ khác không?”Tôi hoảng vội lui lại, kêu: “Tạ Hòe An?”
Nói xong, Tạ Hoè An mở cặp của mình lấy một túi giấy ra nói: “Vẫn chưa ăn tối đúng không?”Anh thấp giọng cười, nói: “Xin lỗi nhé.”Rõ ràng tôi không hợp với tiêu chuẩn đó.
Một mùi thơm xộc thẳng vào mũi, tôi ngạc nhiên nhìn anh: “Sao ông biết?”Trái tim đột nhiên đập nhanh, tôi hoảng hốt gạt tay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-ba-bua/1002906/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.