*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năm 1984, đồng nhân dân tệ được lưu hành với mệnh giá lớn nhất cũng chỉ có 10 đồng, vì vậy khi ấy những người có tiền đều được gọi là “nhà vạn đồng”.Từ nhỏ cha đã dạy tôi phải có liêm sỉ, không được nhận đồ người khác bố thí, có lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, nhận được lợi ích từ người ta nên phải nể mặt người ta, tiếc là lúc đó tôi chẳng lĩnh ngộ nổi mấy cái đạo lý này.Đúng lúc thấy mẹ Tần Mai Chi bưng canh sườn hầm ngó sen đến, Tần Mai Chi cũng theo sau lưng. Trừ tôi ra, anh tôi rất thích thể hiện trước những người khác giới. Vừa liếc thấy Tần Mai Chi, anh ấy nhanh chóng đứng thẳng lưng lên, thôi ngay cái kiểu khóc giả tạo của mình.
Cha của Tạ Hòe An trở thành một trong những “nhà vạn đồng” sớm nhất ở thành phố bằng cách nhận thầu ao nuôi ba ba.Tôi vẫn còn nhớ Chu Đào gan lắm. Loại pháo chúng tôi nhặt là loại kíp nổ ngắn, từ lúc châm lửa đến khi nổ chưa tròn 3 giây, tất cả mọi người giữ pháo xong mới châm, còn anh ấy thì lại dám nắm trên tay, châm lửa xong mới ném ra, lại còn xoắn/chụm nhiều cái vào nhau để châm nữa.Tên Trầm Hạ này có một điểm thần kỳ là có thể xem đi xem lại rất nhiều lần mà không hề thấy chán dù cho có thế nào đi nữa. Tôi thì không như thế, cứ xem xong thứ gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-ba-bua/1002887/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.