*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vì trời sinh có tính hay lo nên tôi không thích hứa hẹn nhiều, cũng không thích nghe người khác hứa hẹn.Chuyện này đã ảnh hưởng trực tiếp tới quan điểm hôn nhân của tôi. Cộng thêm việc cha tôi tương đối cởi mở, ông thường dạy tôi và anh trai rằng: Đã là con người thì phải ra ngoài trải nghiệm nhiều một chút, nhìn thấy nhiều hơn, hãy phấn đấu vì thứ mà chúng ta yêu thích, nếu không có thì cũng không thể chỉ sống vì người khác được, như thế cả cuộc đời đều uổng phí mất rồi.Mà lúc đó, trong đầu tôi chỉ nghĩ anh là một kẻ bám đuôi.Sau này tôi nghĩ tới chuyện này, chợt cảm thấy cả hai chúng tôi đều không hiểu phong tình, khiến một câu chuyện đẹp đã bị lãng phí vô ích rồi.
Chuyện này dẫn đến việc trong một thời gian dài, tôi với Tạ Hòe An như hai người đi cùng hướng nhưng cách một con sông vậy, biết rõ người kia đang ở trước mặt nhưng dường như mãi mãi không có lúc nào thực sự gặp nhau.Rất nhiều năm sau đó, cảnh tượng người vợ mặt mày bẩn thỉu nằm vật ở ngã tư khóc thét đã trở thành cơn ác mộng của tôi, thậm chí tôi còn mơ thấy có một đứa bé đầy máu bò ra từ bụng bà ấy, sau đó bị người chồng ôm vào lòng rồi bật cười…Mãi đến mùa xuân năm đó, người lớn hai nhà chúng tôi hẹn cùng chơi mạt chược với nhau. Anh tôi không muốn dẫn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-ba-bua/1002886/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.