Tôi ghé sát vào Vân, nhìn đôi môi đỏ hồng của em ấy khẽ hé mở thật mê người.
Tôi không hôn lên môi em, mà dùng môi mình chậm rãi như có như không cọ xát trên mặt Vân, thở luồng hơi nóng bỏng vào bên tai đáng yêu của em ấy, tôi có thể cảm nhận được các hành động của mình làm Vân không nhịn được mà run rẩy, thỏa mãn cười nhẹ, “Vân, em thật đẹp.”
Trải qua khoảng thời gian điều dưỡng, người Vân đã không còn vẻ hốc hác và u ám của lúc trước, mà như một chú vịt con xấu xí lột xác thành thiên nga, đẹp đến kinh diễm lòng người. Hai gò má hóp sâu vào hai bên má hiện giờ đã mịn màng, đẹp như ngọc làm người liếc mắt liền không cầm được mà muốn vuốt ve, muốn biết xúc cảm khi đầu ngón tay mình lướt trên gương mặt ấy. Vẫn là đôi mắt to rất xinh đẹp, giờ đây lại thêm lấp lánh nước, sóng nước lưu chuyển vượt qua ngàn lời nói vạn câu thề, đôi môi khô khốc nhợt nhạt nay đã hồng hào, mái tóc xơ xác cũng mềm mại hơn. Không ngờ người bệnh nhân lúc trước nhặt được trên đường lại là một viên trân châu bị phủ bụi, tẩy đi bụi trần lập tức lộ ra diện mạo vốn có, hóa ra cuốn hút động lòng người đến vậy, đẹp không thua kém gì Phong, chỉ có điều tính trẻ con lại nặng hơn.
Vân nghe tôi khen, cả gương mặt lộ ra ánh hào quang mừng rỡ, rồi lại ngượng ngùng hơi rụt người về sau, tôi lập tức áp sát lại, nhẹ nhàng cắn một cái lên khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-mat/47975/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.