“Phong, mình vào đây.” Tôi tượng trưng gõ cửa vài cái, rồi trực tiếp đi vào trong phòng của Phong, thời gian tôi dính ở đây còn nhiều hơn so với ngồi trong phòng làm việc của mình, y tá cũng sớm quen tới chỗ này để tìm tôi rồi.
Phong đang đứng trước cửa sổ quay lưng lại với tôi, nghe thấy tôi đi vào thì vội vàng lấy tay dụi mắt.
“Phong?” Tôi bước nhanh lên xoay người cậu lại, đúng là đang khóc, đôi mắt còn trong trẻo xinh đẹp hơn pha lê giờ đây lưng tròng nước mắt, đôi lông mi dài rậm hơi cong lên cũng ướt nhòe nước mắt, ngay cả tròng kính cũng phủ một tầng hơi nước mỏng manh, chiếc mũi nhỏ sụt sịt, gương mặt trắng bóc gần như trong suốt bị nước mắt thấm ẩm ướt. Vì thế mới nói người đẹp khóc thì vẫn là người đẹp khóc, khóc mà cũng mê người đến vậy.
“Phong, sao vậy?” Tên khốn kiếp nào lại dám làm thiên thần Phong khóc thương tâm thế này? Nhớ lại lúc học đại học có mấy thằng nam sinh đáng chết cười nhạo Phong trông như con gái, còn động tay động chân với cậu ấy, mà Phong thiện lương nhu nhược chẳng mắng lời thô tục nào, chỉ lén rơi nước mắt. Đến lúc tôi biết chuyện này thì lập tức nổi giận ngút trời, cho bọn đó ăn đủ một trận rồi hung dữ trịnh trọng tuyên bố: “Ai dám bắt nạt Phong thì mẹ nó chính là gây khó dễ với ông đây, không ngại tao liều mạng với chúng mày thì chúng mày tới thử xem!” Sau đó nghênh ngang rời đi để lại một bóng lưng đầy tiêu sái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-mat/47971/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.