rên một chiếc giường lớn, đôi mắt Hạ Duẫn bị che lại, băng gạc trắng tinh thấm ra chút máu, như đóa hoa sinh mệnh chậm rãi nở rộ, màu đỏ tươi đẹp nuốt chửng sắc trắng thuần khiết. Có khoảng chừng mười mấy cậu bé quỳ gối xung quanh anh, quần áo rách rưới, trên những gương mặt trắng bệch gầy gò hiện lên vẻ đỏ ửng không bình thường, đang dồn dập mò vào trong phần chăn đắp kín người Hạ Duẫn, mắt bọn họ vẫn còn chút chần chờ nhìn qua Niết đang đứng bên cạnh.
“Lo lắng cái gì? Thuốc tụi mày vừa uống trong đấy có hòa lẫn thuốc thúc tình và một số thành phần khác, gọi là độc dược trợ tình cũng được, phần trợ tình thì cần em ấy giải quyết, còn phần độc dược sau khi xong chuyện đến chỗ tao để nhận thuốc giải.” Nói xong Niết xoay ghế ngồi xuống.
“Đừng… mấy người đừng chạm vào tôi… Niết, không phải cậu nói yêu tôi sao? Sao cậu có thể để bọn họ làm như thế… Đừng chạm vào tôi…” Hạ Duẫn gần như tuyệt vọng van xin, nhưng chỉ cảm thấy bàn tay tới lui trên người mình bắt đầu làm càn…
“Đừng khóc, Duẫn, băng gạc nhuộm đỏ hết rồi. Anh cũng không muốn làm thế này, nhưng anh quá mềm lòng quá yêu em, thật sự không cách nào tự mình ra tay được, nên không thể làm gì khác ngoài để tụi nó làm giúp anh, đừng lo, sẽ không lâu đâu, anh luôn đứng bên cạnh em đây. Tụi mày có thể bắt đầu rồi.”
“Đừng…” Chăn bị đẩy ra, Hạ Duẫn bỗng nhiên trần trụi giữa không khí lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-mat/1863264/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.