Cô xua tay, nói: “Xin lỗi, em nhảy không giỏi. Với lại… Mạch Ninh đang tìm em, em phải tới chỗ cô ấy trước nếu không cô ấy sẽ giận lắm.”
Phù Trân nói dối nên dễ dàng bị người ta nhận ra với vẻ mặt khó xử luống cuống. Ai mà không biết Túc gia là gia tộc yêu thích và lưu giữ những điệu khiêu vũ cổ điển nhuần nhuyễn chuyên nghiệp trên các nền nhạc du dương chứ. Chính vì vậy mà ngay giữa một buổi sinh nhật cũng phải thêm một phần khiêu vũ vào. Điều cô nói mình nhảy không giỏi chính là biện minh không thỏa lý khi từ bé đã được gia đình cho tham gia những lớp dạy nhảy. Tuy khả năng của cô không bằng những người khác, động tác cũng không chuyên nghiệp đến mức khiến người ta nhìn không rời mắt thì cũng phải gọi là biết nhảy.
Biểu hiện từ chối rõ ràng đến thế nhưng Bạc Nguyên lại không muốn để cô đi. Anh vẫn như cũ cản trước đường đi, hướng mắt về một nơi không xa nói.
“Anh nghĩ em không nhảy là không được rồi. Em nhìn xem…” Cô nhìn theo hướng anh ta chỉ, quả nhiên đã trông thấy Mạch Ninh. Chỉ tiếc rằng cô ấy không phải đứng đợi cô mà là đang hoà mình vào bữa tiệc. Lúc này đây… đã có chút khó xử!
Cô đã nói đến bước đường này, anh lại cũng đã nói đến thế. Dù không muốn thì cô cũng không thể thẳng thừng nói lời từ chối được. Nhưng vấn đề là… thời điểm hiện tại xung quanh cô đã có quá nhiều lùm xùm rồi, nếu lại lộ thêm tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471150/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.