Bàn tay nhỏ bé thanh mảnh nhẹ nhàng đặt lên bàn tay của anh, mượn sức lực lớn của người đàn ông để bước xuống một cách ổn định và thanh tao nhất.
Cô gái xa lạ đột nhiên xuất hiện trong xe Mạc Diễm khiến mọi người chú ý và bàng hoàng. Ngỡ ngàng hơn chính là lúc cô nàng ngẩng đầu lên và nhìn mọi người mỉm cười nhẹ.
“Ôi mẹ ơi! Đ, đây chẳng phải là cô Túc, Túc Phù Trân… vợ cũ của ngài Tống sao?”
“Đúng… đúng vậy!”
“Mau chụp lại đi!”
“…”
Những nhốn nháo ngoài kia chẳng là gì so với người đứng ở trong. Phù Trân khoác tay lên khuỷu tay của anh, đứng sánh vai đối mặt chính là ông bà Túc. Tình cảm có thể không tốt nhưng ít nhiều cũng là thân sinh. Đứng trước người thân ruột thịt, cảm xúc bồi hồi khó tả đến lạ thường.
Khuôn mặt họ cứng đờ, nói tránh thì là quá sốc không kịp phản ứng, nói nặng chính là chẳng có chút vui mừng nào khi trông thấy cô xuất hiện. Nhưng dù sao họ cũng đã lớn tuổi, ít nhiều cũng biết cách đối nhân xử thế. Tiệc ngày hôm nay là nhà họ mở, ngày hôm nay biết có bao nhiêu người chú ý đến mọi nhất cử nhất động nơi đây chứ?
Áp chế những suy tính trong lòng lại, họ miễn cưỡng cười rồi đưa bàn tay cứng ngắc lên.
“X,xin mời vào trong.”
Mạc Diễm ngó lơ biểu cảm khó xử của họ, anh an ủi nắm lấy bàn tay nhỏ bé khi cảm nhận được toàn thân cô đang cứng đờ. Anh vòng tay qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471149/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.