Mạc Diễm theo chân ba mình trở lại phòng làm việc, anh vẫn chưa hết bàng hoàng bởi sự xuất hiện bất ngờ của người ba vẫn đang luôn ở nước ngoài làm việc.
Anh không dám đối mặt với ông, thật sự e dè khi để ba mình chứng kiến tình cảnh và sự việc bê bối này của mình.
Anh nhỏ giọng gọi: “Ba…” một tiếng nói phát lên mang theo sự ăn năn và hối cải.
Thật sự đây chính là lúc mà anh cảm thấy khó xử nhất. Trước đấy anh từng nói ba không cần quan tâm vào việc của mình vậy mà…
“Con có gì muốn nói với ta không?” Ông Tống không chút gấp gáp nào, chửi mắng hay cáu gắt với con cũng không.
“Con xin lỗi vì con mà làm ảnh hưởng đến mọi người.” Khung cảnh thật sự rất quen thuộc, Mạc Diễm tự hỏi đã bao lâu rồi mình chưa nhận được sự dạy dỗ như thế này từ ba?
Anh rất thành khẩn cũng rất hối cải nhưng tiếc rằng, câu trả lời của anh không phải là điều mà ông Tống muốn hỏi trước đó. “Ta không hỏi con về điều này. Ngoài chuyện này ra, con không còn gì khác muốn nói với ba mẹ à?”
“…” Anh có điều khó hiểu, ngoài chuyện này ra thì còn điều gì anh phải nói với ba mẹ nữa sao?
Cả ba và mẹ ư?
Vậy thì chỉ có thể là…
“Con… con và Phù Trân… ly hôn rồi.”
Ông Tống vẫn không có biểu hiện dư thừa nào. Đứng trước lời nói của anh, ông chỉ gật gù nghe. Sau khi chờ đợi, chắc chắn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471130/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.