Mạc Diễm lắng nghe kĩ càng từng lời ông nói, ngờ vực chưa hiểu rõ ý của ông Tống là gì, trước tiên anh cầm tờ giấy lên và đọc.
Nếp gấp cẩn thận và gọn gàng, nét chữ thanh tú với những câu từ đơn giản. Nội dung bên trong cũng chỉ vỏn vẹn có vài dòng.
‘Ba, mẹ…
Đây chính là thứ mà con đã nói trước đấy trong điện thoại. Con không biết nó có thật sự giúp đỡ được gì cho anh ấy hay không nhưng con vẫn mong anh ấy có thể nhận được. Dù chỉ là một tia hy vọng thì ít ra cũng là hy vọng.
Ba nhất định phải giúp anh ấy đấy nhé!
Phù Trân!’
Mạc Diễm đọc đi đọc lại vài lần, từng câu từng chữ như từng mũi d.ao đâm sâu vào trái tim của anh. Anh không thể nói ra được cảm xúc hiện giờ trong lòng mình là gì, hỗn độn đến mức khiến lòng anh nặng nề không yên.
Cô… không phải nên trách, nên oán anh sao?
Vì sao lại có thể…
Hô hấp của Mạc Diễm trở nên bẫn loạn khiến anh nặng nề khó tả.
Ông Tống nhìn khuôn mặt phức tạp của anh, lời khuyên muốn nói ra cũng chẳng biết nên nói thế nào. Phù Trân tốt như thế, ông muốn con bé là thành viên trong gia đình mình, tất nhiên sẽ muốn nó là thành viên hợp pháp trong gia đình. Có bậc phụ huynh nào mà lại không muốn dành những thứ tốt đẹp nhất cho con cái của mình?
Nhưng…
Cũng chính vì nó quá tốt mà ông không muốn nó bị hủy hoại thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471131/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.