Khuôn mặt cô ta đỏ ửng, gằn giọng hét lên: “Túc Phù Trân!”
“Sao?”
Tay cô ta run run chỉ vào cô, thẹn đến nói không thành lời.
Cuộc đấu khẩu này đã phân rõ thắng bại, bỗng nhiên lại có kẻ chen ngang chân vào.
“Thiển à, cậu đừng tức giận như vậy. Phù Trân chỉ là bồng bột nói vậy mà thôi.” Giọng nữ nhẹ nhàng vang lên hoà giải. Người nọ nói xong lại quay về phía cô, tỏ vẻ mình là một người lí trí trưởng thành nói lời khuyên nhủ.
“Phù Trân, cô mau xin lỗi Thiển một tiếng đi. Cô ấy là người tốt bụng rộng lượng, chắc chắn sẽ không gây khó dễ với cô đâu.”
Phù Trân: “…”
Bây giờ bao nhiêu tiếng xấu, tội lỗi lại đổ hết lên cho cô nhỉ?
Nghe thì giống đang hoà giải nói đỡ cho cô nhưng thực chất là đứng về phía cô gái tên Thiển và quy đổi mọi trách nhiệm lên đầu của cô và giải vây cho cô ta.
Đáng lẽ cô là người đúng nhưng khi vào miệng cô ta thì lại là người sai.
Tố Nhàn!
Cô làm người ngang ngược như vậy từ trước đến nay có vẻ rất thuận lợi nhỉ?
“Cô Tố, cô có nhìn thấy hay nghe thấy tất cả những gì diễn ra từ đầu câu chuyện không? Từ một chỗ nào đấy nhảy ra chỉ trích tôi là người sai, kêu tôi bồng bột và xin lỗi? Tố Nhàn, nể tình chúng ta có chút quan hệ tốt thì tôi cũng không thể nghe lọt tai nổi.”
“Tôi… tôi đứng ở kia, nghe thấy lời cô nói với Thiển có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471110/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.