Chuyện lớn như vậy dù đã cố gắng kiểm soát thì cũng không thể nào qua được tai mắt của ông bà Tống đang ở nước Mỹ xa xôi.
Bà gọi về cho cô, luôn miệng than trách về thằng con trai khiến mình phiền não.
“Con yên tâm, ba mẹ đã nói hết lời rồi. Lần này chắc chắn nó sẽ không cư xử như vậy nữa đâu.”
Một chút buồn phiền cũng đã được người mẹ chồng đáng mơ ước an ủi. Trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cô cũng nói đỡ vài lời để khiến bà ở bên đấy thêm phần an tâm.
Sau một lúc lâu cùng nhau tâm sự, trước khi cúp máy bà Tống còn không quên nói thêm vài lời để trấn an cô.
“Phù Trân!”
“Dạ mẹ, con vẫn đang nghe ạ.”
“Trân Trân, mẹ biết những lần đầu gặp nhau mẹ đã đối xử không tốt với con. Sau lại biết con gả cho con trai của mẹ khổ sở tới chừng nào. Mạc Diễm yêu cô ta, bị tình cảm chấp niệm đấy níu giữ nhưng cả nhà chúng ta đều nhìn rõ bộ mặt thật của cô ta. Con hãy cố gắng, gắng gượng một chút nữa. Mẹ tin, nhất định thằng bé sẽ sớm nhìn ra ai mới thật sự là người thật sự thằng bé nên yêu.”
“Vâng…”
…
Phù Trân không đặt quá nhiều hy vọng về sự thay đổi của Mạc Diễm. Cô cảm thấy chắc anh sẽ vẫn giống như xưa, mắt nhắm mắt mở cho qua trước lời nói của ông bà Tống.
Cô thật sự không ngờ, không ngờ rằng anh thật sự có thay đổi.
Tối hôm đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471111/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.