Phù Trân cười gượng, thể hiện bộ dạng tiêu chuẩn nhất để đối lại với cô ta.
“Tố tiểu thư… à không, bây giờ tôi nên gọi cô là Lăng phu nhân chứ nhỉ? Trùng hợp thật đấy, cũng lâu rồi chúng ta không gặp mặt vậy mà lại…”
Lại… lại có thể gặp mặt nhau ở đây.
Là trùng hợp hay là điềm báo cho một ‘chuỗi sự kiện’ nào đấy?
Cô ta mỉm cười nhẹ nhàng, hình tượng quý cô mong manh chưa bao giờ là lỗi thời khi muốn chiếm lấy thiện cảm từ người khác.
“Phù Trân, chúng ta cũng không phải là không quen biết. Cần gì phải câu lệ xa cách như thế. Cô cứ gọi tôi là Nhàn Nhàn như anh Diễm là được.”
“…”
Phù Trân dương mắt nhìn thẳng vào đôi mắt phong tình của cô ta, không khó để nhận ra ánh mắt thách thức sâu kín ở trong đấy. Rất nhanh, ánh mắt đó đã biến mất như chưa từng xuất hiện ý khiêu khích từ người con gái được người đời xem là đơn thuần nọ.
Nhàn Nhàn…
Và anh Diễm…
Cô ta đang ám chỉ cho cô thấy, họ thân thiết đến mức một kẻ như cô không thể xen vào. Không thể gọi anh một tiếng thân mật là “Diễm” dù cả hai hiện tại đã là vợ chồng.
Kiếp trước, cô đã từng gọi tên anh, từng ra lệnh cho anh nhưng chưa từng gọi tên anh một cách thân mật và tự nhiên đến thế.
Kiếp này… lại càng không thể…
“Vẫn là cô Tố thì hơn. Tôi không quen gọi người khác một cách thân mật đến thế.”
Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471108/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.