Sáng hôm sau thức giấc, người đàn ông bên gối vẫn còn say giấc nồng. Cô cố gắng giữ im lặng nhất có thể rời giường, vệ sinh cá nhân rồi xuống bếp.
Người ta nói con đường ngắn nhất đến trái tim là đi qua dạ dày. Nghe có vẻ vô căn cứ nhưng thật ra lại rất có lí. Dù là gì, dù chỉ là 1 phần 100 khả năng thì cô cũng muốn thử.
Nhưng đấy chỉ là suy nghĩ.
Thực tế diễn ra lại rất khác biệt.
Chung nhà với anh đến bây giờ là gần nửa năm nhưng cơ hội cô có thể gặp anh lại rất ít. Chính vì vậy mà những lần ít ỏi anh ở nhà như thế này, cô đều cố gắng nhất có thể.
Phù Trân trước kia hay cả tiền kiếp đều không biết nấu ăn nhưng vì bản thân muốn hoàn hảo, muốn tự tay nấu cho người mình yêu một bữa cơm mà ngày ngày cố gắng. Quả thật trời không phụ lòng người, công sức cô bỏ ra cuối cùng cũng đã được đền đáp. Khả năng tuy không phải thuộc dạng ngang với đầu bếp 7 sao của nhà hàng hay nếm một lần lưu luyến một đời nhưng cũng có thể coi là tạm chấp nhận, cô nhận được lời khen “Cũng được” từ anh.
Chỉ một lời khen buột miệng miễn cưỡng phát ra cũng đủ để cô vui vẻ đến mấy ngày liền.
Loay hoay nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng hoàn thành một bàn ăn ngon đầy đủ dưỡng chất cho một ngày dài. Mạc Diễm đã dậy, cô nôn nao chờ đợi bước chân đang xuống lầu của anh.
Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471107/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.