Lãnh Thế Thiên anh chở cô về tới cổng nhà trọ, dừng xe bước xuống cùng cô đi vào phòng của mình.
Khuynh Đề cô bảo không cần nhưng anh không chịu nghe và đi theo. Bước đến cánh cửa phòng cô, anh nhíu mày. Anh khó khăn cúi người nhìn cô, vì cánh cửa lại nhỏ hơn với chiều cao của mình. Cô vì nhỏ nhắn hơn nên đi qua dễdàng, anh bực mình muốn cạy cánh cửa.
Đường vào dẫy trọ, khôngcó bóng đèn chiếu sáng, lại nhỏ còn tối. Anh và cô bước đi nhờ đèn flash điện thoại rọi sáng. Anh cúi nhìn cô dọn dẹp lại căn phòng, nó thật nhỏ không thể nói hơn là chỉ bằng phòng tolet nhà anh, nhưng góc của cô lại rất gọn gàng, chỉ có một bàn ngồi và chồng sách vở. Một cái giường nhỏđủ để hai người ngủ, một bàn ăn, ánh sáng phòng lại yếu ớt.
LãnhThế Thiên anh đau lòng nhìn cô gái sắp trở thành vợ mình, anh chưa từngnghỉ cô lại chịu cơ cực sống trong nhà trọ tồi tàn, thiếu an ninh thếnày. Anh càng muốn đem cô vào lòng che chở, yêu thương, đem những thứtốt đẹp nhất dành cho cô.
Anh chợt suy nghĩ sẽ đem cô về ở chungvới anh, dù sao khi anh và cô kết hôn xong cũng phải về ở chung, vậy sao anh lại không dung quyền hạn này sớm hơn một tí. Khóe miệng anh kéolên, môi mỏng vì thế càng tuyệt đẹp.
''Khuynh Đề, em và bà dọn về ở cùng anh!''
Cô đang ôm chồng sách dọn dẹp lại, nghe anh nói kinh ngạc muốn làm rơi sách.
''Tại sao? Em và bà ở đây rất tốt mà..'' Cô khó hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-deu-la-anh/80890/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.