Khuynh Đề tạm biệtLãnh gia, chào ra về. Cô rất quý gia đình của Lãnh Thế Thiên, ai cũngtốt với cô, chưa từng một câu khinh miệt cô. Lưu Tử Quỳnh còn ôm cô thật chặt, bảo anh dẫn cô về Lãnh gia nhiều hơn, cô bối rối không biết nóisao, dù gì chắc anh đã thật lòng muốn cưới cô, hay chỉ là muốn đối phóvới mẹ anh.
'' Khuynh Đề dù sao cũng sắp làm dâu mẹ, sao cứ nhưsợ cô ấy sẽ không quay lại gặp mẹ nữa a.'' Anh thở dài nhìn mẹ mình, bàcòn rơi nước mắt, ôm Khuynh Đề không cho cô đi.
'' Ai biết đượccon chứ, hừ.'' Bà liếc nhìn con trai, vẫn chưa tin tưởng anh. Dù sao bàđã thích đứa con dâu này a. Rất lễ phép, biết điều. Còn rất nhu thuậnvới bà, ở cái thời đại này rất khó kiếm được người như cô.
LãnhThế Hoàng đau đầu nhìn vợ yêu mình, kéo bà lại vào lòng ôm bà '' Cũngtối rồi, Lãnh Thế Thiên con đưa Khuynh Đề về nhà sớm đi.''
'' Dạ , chào ba mẹ, con đi.'' Anh nắm tay cô đi đến chiếc Ferrari đen đã đậu sẵng.
Cô quyến luyến nhìn Lưu Tử Quỳnh, rồi bước đến ghế phụ xe ngồi vào. Lúcchiếc xe chuyển bánh cô vẫy tay chào bà lần nữa, cô rất quý bà, nếu bàlà mẹ cô thì tốt biết mấy, bà luôn quan tâm cô như con ruột từ lúc bướcvào Lãnh gia đến bây giờ.
Bà vội vã nói gì đó, nhưng cửa kính đã bị che lại cô chẳng nghe được gì.
Chiếc xe mất hút trước cửa Lãnh gia.
Ngồi trong xe thật lâu, cô không dám mở miệng hỏi anh có là thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-deu-la-anh/80888/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.