Năm đó, từng có vị đệ nhất mỹ nhân hiếm có xuất hiện ở Đại Nguyên. Sau lưng là gia thế hiển hách bậc nhất Hoàng thành, đến cả Đế vương còn phải kiêng nể ba phần. Nàng ta từ nhỏ tinh thông cầm kỳ thi họa, tài năng xuất chúng, lại còn được lòng mọi người nhờ cách đối nhân xử thế hết mực lễ độ.
Đều nói, nữ nhân xinh đẹp như hoa phù dung nở rộ, thiên tư huệ chất lan tâm, là mang khí chất của hoa huệ, là mang cái tâm của hoa lan. Thế nhân mê đắm mỹ mạo tuyệt sắc khuynh thành, người người kính nể nàng tri thư đạt lễ. Tiếng tăm vang xa, từ lúc nào đã gọi nàng cùng với danh hiệu "Đệ nhất mỹ nhân".
Giữa lúc đóa hoa ở độ tuổi xinh đẹp nhất, thì đã có những quy tắc lễ giáo xuất hiện, đóng nàng vào một cái khung. Mang trên người sứ mệnh "trở thành Hoàng hậu".
Không phụ lòng gia tộc, nàng xuất sắc vượt qua hơn ngàn tú nữ để danh chính ngôn thuận bước vào cổng lớn Hoàng cung. Mười lăm tuổi trở thành bậc mẫu nghi thiên hạ.
Từng được dạy cách để trở thành phi tử của Hoàng đế. Từng chăm chỉ học cách trở thành Hoàng hậu, học làm nương tử của người ta.
Thực tế lại không như những gì bản thân từng nghĩ. Đêm tân hôn phu quân dứt áo bỏ đi chẳng để lại một ánh nhìn. Ngày tháng sau đó nếu không phải là chuyện hết sức quan trọng thì sẽ chẳng bao giờ phu thê có lần gặp mặt. Thứ mà nàng nhìn thấy lúc nào cũng chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-duong-xuan-thuy/2537945/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.