Dân chúng phẫn nộ, quân sĩ bất bình, triều thần dâng tấu. Tất cả đều hướng mũi kiếm chỉ trích về phía Hoàng thượng.
Và người đang đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió gây nên tất cả tranh cãi là..
Hộ Quốc tướng quân!
Nhưng lại có điểm không ngờ tới chính là y cư nhiên tỏ thái độ rất kỳ quái.
Không phải là lúc này y nên tức giận với Hoàng thượng sao?
Khác hoàn toàn với suy đoán của mọi người. Sau khi bị đối xử tệ như vậy.. mà y vẫn một mực nói hai chữ "trung thành"?
Chu Phúc là người đi theo y lâu nhất, hắn rất hiểu tính y. Nhưng lúc này hắn cũng không dám tin là y lại nói như vậy.
"Tướng quân? Người đến một câu công đạo cho bản thân cũng không nói sao?
Tư Nhã Tịnh quay đầu sang đối diện hắn, lạnh lùng nói:
" Chu Phúc, ngươi từ lúc nào lại quản chuyện của bổn tướng quân? "
Bị người hỏi ngược lại như thế, sắc mặt Chu Phú trắng bệch, sợ hãi đến cứng họng. Nhưng nghĩ nghĩ, có những chuyện nhất định phải nói cho rõ ràng:
" Tư Nhã tướng quân mà ta biết không hề nhu nhược đến thế này. Chuyện gì thì có thể, nhưng bạc đãi các huynh đệ thì tướng quân không bao giờ chịu nhún nhường. "
Hoàng Trọng cũng nói thêm vào, thanh âm hùng hổ tuyên bố:
" Tư Nhã tướng quân từng một thời bản lĩnh, gặp thần giết thần gặp phật giết phật! Nay đã mất đi hào khí vốn có, người thực khiến cho chúng ta thất vọng. "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-duong-xuan-thuy/2537947/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.