🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Thế Huân, em không có cố ý đẩy ngã Quan Lâm…” Lộc Hàm được Thế Huân ôn nhu chăm sóc, cảm động đến sóng mũi cay cay, trong lòng vẫn nhớ chuyện lúc nãy Quan Lâm ác ý cáo trạng, lo lắng hướng Thế Huân giải thích cho rõ.

“Lộc Hàm thực xin lỗi, đều là anh không tốt. Thực xin lỗi thực xin lỗi…” Thế Huân ngẩng đầu nhìn bộ dáng lo lắng của Lộc Hàm, lòng tràn đầy hối hận đem cậu ôm vào trong ngực, liên tục nói xin lỗi, trong giọng nói đã dẫn theo vài phần nghẹn ngào.

Đối với Thế Huân mà nói, Quan Lâm đã trở thành quá khứ, hiện tại chỉ là một người ngoài không liên quan. Cho nên anh đối với việc Quan Lâm đòi tái hợp căn bản không để trong lòng, cảm thấy chỉ cần mình cự tuyệt thì từ nay về sau hai người sẽ không còn quan hệ gì, cái gì gặp lại vẫn là bằng hữu đều là do anh tùy tiện nói ra. Thế Huân cũng không tính đem chuyện Quan Lâm đến tìm mình nói cho Lộc Hàm nghe, cũng không phải cố ý giấu diếm, chủ yếu là vì anh nghĩ Lộc Hàm biết rõ chuyện trước kia của mình cùng Quan Lâm, không muốn vì chuyện của Quan Lâm mà làm cho cậu bận tâm.

Nhưng Thế Huân quên mất lúc Quan Lâm tìm đến công ty khẳng định sẽ có nhân viên nhìn thấy, hơn nữa lại xem nhẹ tốc độ lan truyền tin đồn trong công ty, tin đồn càng truyền càng xa sự thật, cuối cùng rơi vào tai Lộc Hàm không biết đã biến thành loại chuyện nhảm gì.

Tan tầm hai người gặp nhau, Thế Huân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528327/chuong-173.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hai Con Người, Một Cuộc Đời
Chương 173: Anh yêu em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.