Bên ngoài có đến bốn năm người đàn ông cao to chạy vào. Mộng Loan chỉ tay về hướng Tịnh Kỳ:
- Bắt nó đem nhốt vào phòng
Cứ thế bốn năm người ấy lôi kéo Tịnh Kỳ, chỉ có thể nhịn không thể manh động lúc này. Dương Đằng muốn giữ Tịnh Kỳ lại nhưng không được thì có phần lớn tiếng:
- Sao mẹ có thể làm vậy với Tịnh Kỳ hả?
- Con tránh ra- Mộng Loan quát
Mộng Loan rất đắt ý bước lại gần nâng cằm Tịnh Kỳ:
- Tao sẽ bỏ đói mày tới chết, xem mày có còn láo toét thế không
Tịnh Kỳ vùng vẫy nhưng lại không dùng sức để kháng cự, thế là bị bọn họ đẩy vào phòng rồi khoá cửa lại. Dương Đằng đứng trước phòng Tịnh Kỳ tức giận:
- Mẹ quá đáng lắm rồi đó!
Dương Đằng về phòng mình đóng rầm cửa lại. Khả Nguyệt bước đến thì thầm bên tai mẹ:
- Mẹ làm như thế con thấy không ổn lắm
- Hù doạ nó thôi!- Mộng Loan thản nhiên
___________
Tịnh Kỳ ngồi lên giường lấy chiếc điện thoại từ trong balo ra và trên màn đang hiển thị chế độ ghi âm. Tịnh Kỳ cầm điện thoại trên tay mà vẻ mặt tươi tắn hẳn:
- Công sức bao năm nay lén đi làm thêm dành dụm để mua được chiếc điện thoại này đúng là đáng đồng tiền bát gạo
Tịnh Kỳ lấy dưới gầm giường lên một chiếc vali màu đen khá đẹp, mở cái tủ nhỏ ở một góc phòng ra. Trong đó là những quần áo tương đối tốt:
- Con gái nuôi mấy người lẽ nào để đi ra đường toàn mặc đồ cũ mà số đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650016/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.