Tịnh Kỳ liền cảm thấy khó chịu nhưng tự nhủ không được dùng sức nếu không họ càng canh giữ mình kĩ hơn. Tịnh Kỳ ngọ quậy muốn kéo tay Từ Đạt ra mà không được, Tịnh Kỳ yếu ớt vừa rất khó chịu vừa nói:
- Ông... có chắc là... muốn... giết... tôi
Dương Đằng liền đứng lên bước tới đẩy Từ Đạt ra, Tịnh Kỳ ra khỏi tay ông ta thì ho sặc sụa:
- Cha như thế sẽ giết chết em ấy mất
Khả Nguyệt đã đến đứng trước cửa gõ vào cửa vài cái:
- Nhà chúng ta ăn cơm thôi đừng phí sức vì nó, chiều còn đến công ty nữa mà.
Người mẹ nuôi này liền tán thành ý kiến của con gái mình:
- Đúng rồi để nó chết đói đi.
Từ Đạt lại làm ra vẻ mặt thánh thiện nhưng không thể che giấu được cái gọi là gian xảo bên trong:
- Con gái à chiều ta về giải quyết con sau
Những người trong gia đình đều đã đứng ở cửa chỉ còn Dương Đằng đứng bên Tịnh Kỳ mà thủ thỉ:
- Em có sao không?
- Em không vấn đề gì đâu
- Thế thì tốt chút anh lén đem cơm lên cho
Tịnh Kỳ nở một nụ cười gượng rồi nói nhỏ với Dương Đằng:
- Tạm biệt
- Sao?- Dương Đằng hỏi nhỏ
Mộng Loan cảm thấy khó chịu với cách hành xử của đứa con trai này của mình:
- Đi nhanh Dương Đằng
Mộng Loan không chần chừ nữa liền đi vào kéo Dương Đằng ra:
- Đi nhanh
Họ đều bước ra ngoài rồi khoá cửa lại, tiếng nói từ bên ngoài rất rõ ràng:
- Con lại lấy chìa khóa để vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650017/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.