Trời đất lúc này âm u, mây đen kéo tới mịt trời không khí xung quanh ảm đạm, có phần se lạnh.
Tịnh Kỳ nhìn thẳng vào đôi mắt người cô rất yêu, người luôn quan tâm, lo lắng, người mà cùng cô trải qua bao nhiêu cung bậc cảm xúc, từng có khoảng thời gian bên nhau rất hạnh phúc mà hét lên đầy bi thương:
- Ngụy Trạch Hải! Tại sao vậy hả?
- Anh xin lỗi
_______________
Khi ta được mang đến thế giới này thì chắc hẳn sẽ có những chuyện mà ta nhất định phải trải qua, những cảm xúc vui, buồn, yêu, hận phải có và những người ta phải gặp được.
Một cô gái tươi tắn đang đi trên đường, miệng luôn cười, gương mặt khả ái, vừa kết thúc buổi học ở trường, Tịnh Kỳ 17 tuổi, mặc trên người một bộ váy trắng tinh khôi dài tới đầu gối, mái tóc được buộc cao, mang trên người một chiếc balo đen đi trên đường, cô nhìn lên bầu trời, cha mẹ gần 10 năm rồi.
Tịnh Kỳ đang trên đường trở về ngôi nhà tăm tối ấy, một căn nhà to lớn mà hơn bảy năm trước Tịnh Kỳ đã bước vào. Chưa bước vào trong nhà đã nghe giọng bà mẹ nuôi vang dội:
- Con Tịnh Kỳ ấy mà! Phối hôn nó cho con trai thứ hai của Thuần gia sợ người ta còn không chịu
Giọng nói của người người phụ nữ quen thuộc, không thể nhầm lẫn đó là chị ruột của người mẹ nuôi Mộng Loan cũng có thể hiểu đó chính là dì Tịnh Kỳ vang lên:
- Chị sao lại nói thế, em thấy con bé cũng xinh xắn, hiểu chuyện nhưng có phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650015/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.