Tuyết Khê khẽ cười khắc định chắc nịch, hiện giờ bà ta ngang nhiên đón nhân tình của chồng cô về nhà ở nếu không chấp nhận thì cô sẽ làm như lời luật sư, e rằng tới lúc đó bà ta còn mất nhiều hơn.
– Có cần tớ giúp cái gì thì bảo nhé.
– Cảm ơn cậu.
– Bạn bè đừng khách sáo mà.
Tuyết Khê ôn hòa dịu dàng gật gật cười, như sực nhớ ra điều gì đó cô vội nói.
– Thế ở lại ăn cơm với tớ nhé.
– Dĩ nhiên, tớ rất nhớ mấy món của dì giúp việc nhà cậu, hôm nay phải ăn no nê.
Tuyết Khê đứng dậy xỏ dép, tay vỗ vỗ lên vai Hạnh.
– Được được, thế để tớ bảo dì nấu, tớ xuống nhà một lúc.
– Được.
Hạnh không nhìn chỉ giơ tay bye bye rồi tiếp tục cưng nựng bánh gạo. Eo ôi sao mà đáng yêu thế chứ mắt mũi miệng hệt như Tuyết Khê. Trong lòng Hạnh thầm cảm tạ trời đất, đúng là may mắn không có nét giống Lưu Triết.
– Cục vàng, con mà giống ba thì chỉ có khổ, đừng có giận dì nhé, vì dì nói sự thật.
Hạnh cười cười thều thào nhìn bánh gạo ngủ. Hạnh trước giờ không có thiện cảm với Lưu Triết, vì anh ta không có chính kiến, không có bản lĩnh bảo vệ Tuyết Khê, bám váy mẹ, luôn để mẹ chồng và em chồng luân phiên nhau ức hiếp chèn ép Tuyết Khê đủ điều. Nói thật khi nghe Tuyết Khê thông báo sẽ ly hôn Lưu Triết Hạnh mừng lắm, mừng đến mức suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ben-do/3169515/chuong-11.html