– Tuyết Khê, mày dám cho cái loại này vào nhà hả? 
– Thưa bác, cháu là loại thế nào ạ? Nhưng dù cháu là loại nào đi chăng nữa cũng không phải loại đổi trắng thành đen, cái loại vô ơn. 
– Mày… mày. 
Bà Lưu bị tính khí nóng nảy của Hạnh dọa sợ, cả bốn người không dám hó hé. Hạnh thấy Lưu Triết cứ mải mê ôm con nhỏ Đan Nhi thì chỉ thẳng tay vào gương mặt anh ta mắng. 
– Lưu Triết, anh đúng là cái loại nhu nhược. Tôi thiết nghĩ anh nên mặc váy thì hơn. 
– Cô 
Lưu Triết bị Hạnh mắng tức tối nghiến răng, định giở thói đánh phụ nữ như khi bắt gặp ánh mắt của Tuyết Khê thì anh ta ngay lập tức chột dạ lùi lại. Từ đầu tới cuối Tuyết Khê đều quan sát Lưu Triết không rời mắt, chứng kiến toàn bộ hành động anh ta lo lắng cho cô ta, còn định xuống tay với bạn cô vì người đàn bà đó? Vậy mà anh ta luôn mồm bảo cô tha thứ, không muốn ly hôn? 
Giờ nhìn xem cảnh tượng này là gì. 
– Tuyết Khê, mày chỉ muốn tiền thôi đúng không, tao đưa cho mày, bây giờ mau dọn đồ đi ra khỏi nhà này. 
Tuyết Khê cười lạnh, cô xoay người đi lấy điện thoại rất nhanh đã kết nối với bên kia. 
– Alo cô Khê. 
– Luật Hà tôi muốn làm theo những gì ông nói không những chuyện kiện chồng tôi vi phạm luật hôn nhân mà tôi cũng muốn kiện luôn mẹ chồng tôi. 
– Tôi vẫn còn giữ giấy khám trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ben-do/3169518/chuong-12.html