Đế Diêu Mộc Long dẫn Mạc Uyển Kinh đến một căn phòng mà trước đó anh đã cho người chuẩn bị theo sở thích của cô lúc ở Vân Nam. Không quá màu mè với hai màu đen trắng là tone chủ đạo và một số đồ vật khác, trên bàn còn được trang trí thêm một bình hoa hồng Pháp.
Căn phòng thoáng mát mang theo hương vị của cây cỏ, bên cạnh giường của cô là một khung cửa sổ đang mở, nhìn ra bên ngoài là cả một mảnh đất đầy hoa mà cô thích. Mạc Uyển Kinh bất ngờ trước cảnh vật nơi đây lẫn người anh trai chu đáo này.
Khóe mắt hơi cay nhìn Đế Diêu Mộc Long xúc động mà nở một nụ cười duyên dáng, đôi môi kéo cong lên “Anh…cảm ơn.”
“Anh? Haha, cuối cùng em cũng chịu gọi anh một tiếng anh rồi?” Đế Diêu Mộc Long vui mừng mà lên tiếng, anh dường như quên mất cả thân phận thái tử của mình, bỏ qua mọi việc không quan trọng chỉ để đi theo cô mọi lúc mọi nơi.
…………
Thành phố Vân Nam.
Choeng…
Âm thanh kéo dài mãi, tất thảy các đồ vật được làm bằng thủy tinh trong nhà đều bị Hách Liên Tử Mục điên tiết mà trút giận lên. Vương Mặc Bắc và Lạc Hương Mẫn cũng hay tin Mạc Uyển Kinh đã rời thành phố mà ngỡ ngàng, chỉ là Vương Mặc Bắc đã đoán ra được cô đi đâu nhưng Lạc Hương Mẫn thì còn rất vu vơ, lo lắng.
Thật không ngờ Hách Liên Tử Mục mấy ngày này đều ăn chơi đàm tiếu như thế nhưng mục đích của anh chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hach-lien-phu-nhan-o-tren-anh-o-duoi/3551197/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.