9.
Bây giờ ta muốn giả chế.t còn kịp không đây?
Nhìn mặt ta, hoàng đế sắc mặt âm trầm, hỏi: "Ngươi là ai?".
Ta kinh hãi che mặt: "Ta là ai đây!".
Vẻ mặt hắn u ám mà đến gần ta, khi hắn định đến gần hơn, hắn đột nhiên nhấc bổng ta lên:
"Ngươi nhất định là thần tiên trong truyền thuyết, bị trẫm làm cho cảm động, nên hạ phàm ban cho trẫm một nguyện vọng đúng không?".
Phiii! Cẩu - nam - nhân!
Lão nương ta vào cung đã ba năm, ngươi còn không nhớ rõ mặt ta hả.
Vẻ mặt ta đau khổ sửa lại cho hắn: "Không phải, thật ra thần thiếp là Tô Quý phi trong cung của người, vì muốn chạy trốn, cho nên nửa đêm mới lẻn ra đây trèo tường".
Nhìn khuôn mặt hắn bỗng u ám trở lại, ta vội vàng thêm vào:
"Nhưng mà, vừa rồi thần thiếp... xác thực là bị một vị thần tiên nhập thân!".
"Vị kia nói, nhất định phải giúp hoàng đế đạt được tâm nguyện!".
May mắn thay, lão tử vẫn có thể nói dối được.
Hoàng đế trừng mắt nhìn ta hồi lâu, cuối cùng mới nhớ ra mấy ngày trước ta chính là người vạch mặt Trương quý phi. Gật đầu tán thành:
"Ngươi coi như có chút hiểu biết, không nghĩ muốn cướp trẫm đi".
Cảm tạ ngài, ta chưa có ý định cưỡng đoạt con chim ngốc nghếch như ngài đâu nhé!
Hoàng đế trìu mến nhìn nữ tử áo trắng: "Thuần nhi, nàng không cần đi đâu cả".
"Nàng không phải luôn lo lắng ở nơi thâm cung không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-y-cua-chang-vi-ta-ma-nhuom-tim-mong-mo/3328200/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.