15.
Ngày mai, ngày mai là cái quỷ gì.
Sáng sớm hôm sau, ta được người tràn đầy năng lượng là Thuần phi, kéo dậy khỏi giường và tiếp tục con đường chạy trốn của chúng ta.
Thuần phi không hổ là chân ái của hoàng đế, nhưng mạch não của nàng cùng với người thường không giống nhau.
Ta nói rằng chúng ta thuê một chiếc xe ngựa để đi, nhưng nàng ấy lại nói:
"Tần nhi, chúng ta bây giờ đã là thường dân rồi, nên tập quen cách sống của thường dân thôi".
Ta nói chúng ta ăn chân giò đi, nhưng nàng ấy nói rằng chúng ta là thường dân và nên quen với lối sống bình thường, chẳng hạn như ăn màn thầu là được rồi.
Ta nói chúng ta hãy đến trà lâu (quán trà) nghỉ ngơi một lát, nàng lại nói chúng ta là thường dân nên tập quen với nó đi, tỷ như ngồi trên bãi cỏ bên đường để nghỉ ngơi.
Một đường đi bộ nãy giờ, ta đã hiểu được ý của nàng.
Trong mắt Thuần phi, thường dân chính là những người nghèo.
Nếu nàng biết hôm qua ta thưởng cho tiểu tử sai vặt năm mươi lượng, nàng có lẽ sẽ tức chớt trên đường đi rồi nhỉ, còn muốn nói với ta chúng ta là thường dân, thường dân hẳn là nên chớt trong hố đất á.
Ta còn đang ngây người ở chỗ này, thì Thuần phi bên kia đột nhiên tranh cãi với người khác.
"Đồ khốn kiếp! Các ngươi muốn làm gì ta! Thả ta ra!".
16.
Cái gì?
Lần theo âm thanh vọng lại, ta thấy một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-y-cua-chang-vi-ta-ma-nhuom-tim-mong-mo/3328201/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.