Lưu Ly vẫn tiếp tục lờ đi như không nghe thấy, dựa vào cái gì mà cô phải làm theo lời của cô ta chứ?
Christina từ trước đến nay chưa bao giờ bị công khai xem thường như vậy, liền tức tối hét lên:
- Tôi bảo cô đứng lại đó, có nghe không?
- Sở Lưu Ly!
Phải đến lần thứ ba gọi thẳng họ, chỉ đích danh tên thì Lưu Ly mới chịu dừng lại, cô thở hắt ra một hơi, mệt mỏi quay đầu nhìn người phụ nữ. Cô ta cũng nhanh phết, mới đó mà đã biết được tên của cô rồi.
Christina ngạo mạn đi tới, nhướn mày hỏi:
- Tôi nghe nói thân thủ của cô rất tốt, có muốn so tài một chút không?
Lưu Ly dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cô ta, nghi hoặc hỏi ngược lại:
- Tại sao tôi phải làm vậy?
- Tôi rất tò mò người phụ nữ được Mặc Khiết Thần cho phép ở nhà mình sẽ lợi hại đến mức nào, loại vô dụng thì chỉ làm cản đường cản lối thôi, mà trông cô ốm yếu mảnh mai thế này, chắc không phải đấy chứ?
Từng câu từng chữ đều mang hàm ý châm chích rõ ràng, khiến Lưu Ly đặc biệt thấy không thoải mái, cô liếc nhìn Mặc Khiết Thần một cái, nhưng anh không tỏ thái độ gì cả cứ như gián tiếp dung túng cho hành động xấc xược này của cô ta.
Lưu Ly thu tầm mắt về, chậm rãi trả lời:
- Tôi không có hứng thú.
Christina nhếch môi khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tinh-am-tham-om-lay-em/1722741/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.