Lưu Ly hơi siết đôi bàn tay, im lặng một lúc sau mới lên tiếng:
- Rốt cuộc cậu có ý gì, nói thẳng ra đi!
Phi Điểu tiến đến trước mặt cô, ánh mắt cực kì nghiêm túc, đáp:
- Khi cậu có một thân phận mới tôi đã tự nhủ với bản thân sẽ không bao giờ nhắc lại cái tên đó nữa, bởi vì cậu xứng đáng được sống cuộc đời tốt hơn nhưng Lưu Ly à, cậu không nhớ hai chúng ta đang ở trong hoàn cảnh nào sao? Nếu để chủ nhân biết được cậu có tình cảm với Mặc Khiết Thần, ngài ấy sẽ để yên cho tất cả chúng ta à?
- Tôi không có tình cảm với Mặc Khiết Thần! - Lưu Ly quay phắt sang nhìn cô, rành rọt trả lời.
Nhưng Phi Điểu không hề tin điều đó, ngay lập tức phản bác:
- Không có tình cảm? Vậy những vết tích này là gì? Không một ai có thể cưỡng bức cậu trừ phi chính cậu cho phép, có thể để lại dấu hôn này thì cũng có thể làm được chuyện thân mật hơn, cậu còn dám nói không có tình cảm với Mặc Khiết Thần ư?
- Sở Lưu Ly, tôi hỏi cậu, nếu như ngày hôm nay người chạm vào cậu không phải Mặc Khiết Thần mà là một kẻ khác, vậy thì... cậu vẫn sẽ để yên sao? Hay là... chỉ có thể chấp nhận một mình anh ta thôi?
"..."
Câu hỏi đã phát ra nhưng không hề có một câu trả lời nào đáp lại. Lưu Ly chỉ biết câm nín nhìn cô, trong lòng bất chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tinh-am-tham-om-lay-em/1722738/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.