Lưu Ly muốn ngăn chặn hành động của Mặc Khiết Thần lại nhưng sức lực của bản thân đã không cho phép, cô một tay đẩy người đàn ông ra, một tay khác cấu vào thân thể anh ta, nhưng vẫn không xi nhê một chút nào. Sức mạnh của Mặc Khiết Thần bây giờ hoàn toàn là sự bộc phát quá mạnh mẽ, với tình trạng yếu ớt của cô hiện tại căn bản không phải là đối thủ.
Lưu Ly cắn môi, bất lực lên tiếng:
- Mặc Khiết Thần, dừng lại đi... anh không thể....
Người đàn ông không trả lời, đầu vẫn chôn sâu trong cổ cô, mỗi một hơi thở phả ra, sự liếm láp đều kích thích tế bào mẫn cảm của cô triệt để. Lưu Ly thực sự run rẩy, chới với nói:
- Làm ơn... anh đang làm tôi đau...
Nói đúng hơn thì, cơ thể của cô đang rất kì lạ, loại cảm giác lâng lâng khó hiểu ấy là lần đầu tiên cô cảm nhận được.
"..."
Lần này, dường như có thứ gì đó đã len lỏi vào trong thính giác của Mặc Khiết Thần, khiến anh sực tỉnh táo, ngay lập tức buông cơ thể của Lưu Ly ra, anh cúi đầu thở dốc.Thần trí đã quay trở lại, nhưng Mặc Khiết Thần vẫn không dám nhìn thẳng cô gái, anh không thể tin được hành động vừa rồi của mình, vậy mà có thể đánh mất lí trí cưỡng ép Sở Lưu Ly.
Cô ta đang bị thương mà, sao anh có thể cầm thú đến thế chứ?
Chống tay lên trán suy ngẫm, anh cẩn trọng phân tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tinh-am-tham-om-lay-em/1722737/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.