Lưu Ly tháo lớp nilong bao bọc xung quanh ra, bên trong chiếc áo vẫn còn lưu lại nhiều vết tích quen thuộc. Cô nhớ rõ đêm hôm đó mình đã chảy rất nhiều máu, khi tỉnh lại người đàn ông đã đi rồi, nhưng để lại cho cô chiếc áo vest này, nó được đắp ngang người cô nên không ít thì nhiều cũng sẽ dính máu. 
Mặc dù những vết tích ở trên đã khô hết nhưng cô vẫn có thể nhận ra, đây chính xác là máu người. Từ màu sắc đến hình dáng, độ tương đồng về kích thước và những vết nguyên này, không thể nào có nhiều chi tiết trùng hợp đến vậy, chiếc áo này chắc chắn là của người đàn ông đã cứu cô, nhưng mà... tại sao nó lại ở đây? 
- Chuyện gì thế này? 
.... 
Một tuần sau, sức khỏe của Lưu Ly đã dần ổn định, cô có thể tự xuống giường và dùng bữa cùng Phi Điểu với Cố Thiên Vương, sáng hôm nay cũng tương tự như vậy. Đã nhiều ngày trôi qua nhưng cô vẫn chưa thể giải thích được vấn đề liên quan đến chiếc áo đó, với một số thông tin dò la được, căn phòng ấy là của Mặc Khiết Thần, vậy khả năng cao chiếc áo ấy cũng là của anh ta nhưng mà... 
Sao có thể chứ? Cô những tưởng Cố Thiên Vương là người đàn ông đó bởi mùi hương trên cơ thể anh ta thực sự quá giống, nhưng... chiếc áo trong căn phòng của Mặc Khiết Thần phải giải thích như thế nào đây? Cô nhận nhầm người ư? Hay là có uẩn khúc khác mà cô chưa biết? 
Rốt cuộc... giữa cả hai ai mới là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tinh-am-tham-om-lay-em/1722736/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.