Chương trước
Chương sau
Nhận ra mùi hương quen thuộc, Lưu Ly theo bản năng quay đầu lại, nhưng còn chưa kịp nhìn ra người đó là ai thì một tốp nam nữ đi ngang qua đã đụng trúng vai cô.
Vì không muốn có người nhận ra thân phận, cô ngay lập tức cúi đầu nhận lỗi:
- Xin lỗi, là lỗi của tôi.
-Đi đứng phải nhìn đường chứ. - Đám người khá nổi nóng, liền lên tiếng cằn nhằn.
Lưu Ly không nấn ná ở lại nữa, sau khi xin lỗi xong cô kéo thấp mũ xuống rồi đi thẳng vào trong. Mà người đàn ông kia lúc này cũng đang vui vẻ bên những cô gái xinh đẹp, nét mặt đã ngà ngà say.
- Cố thiếu, sao hôm nay anh về sớm quá vậy? Không ở lại với tụi em thêm một chút nữa~
Giọng điệu của những cô nàng này ngọt ngào như kẹo dẻo, khiến ai nghe cũng cảm thấy thỏa mãn. Nhưng người đàn ông nở chỉ nụ cười nhạt, trả lời:
- Lần sau sẽ đến tìm các em tiếp.
Vừa nói anh ta vừa lục lọi chiếc áo vest trên người, nhưng lại phát hiện không có điện thoại của mình. Nghĩ rằng bản thân đã để quên trong phòng rượu khi nãy, anh vội vàng quay trở lại quán bar.
...
Bên trong, Lưu Ly đi dọc quầy pha chế, dùng đôi mắt sắc bén của nhìn một lượt xung quanh, rồi búng tay gọi một bartender:
- Hey, tôi nghe nói Bác thiếu tối nào cũng đến đây chơi, anh ta đang ở phòng nào vậy?
Người đàn ông quay sang nhìn cô, nheo mắt hỏi:
- Ý cô là... Bác thiếu gia - Bác Trác Huân sao?
Lưu Ly gật đầu, thấy vậy anh ta lại hỏi tiếp:
- Cô có quan hệ gì với ngài ấy?
Cảm nhận được sự nghi ngờ, Lưu Ly suy nghĩ vài giây rồi mới đáp:
- Tôi là bạn của Bác thiếu, hôm nay cậu ta rủ tôi đến đây chơi nhưng không đưa số phòng, làm tôi đi vòng nãy giờ vẫn chưa tìm ra.
Người đàn ông nghe giải thích, tuy thấy khá hợp lí nhưng vẫn chưa xua tan đi niềm nghi hoặc. Lưu Ly không muốn cho anh ta thời gian, ngay lập tức rút điện thoại trong người ra, đồng thời than thở:
- Haizz thôi vậy, để tôi tự mình gọi cậu ta ra đón luôn. Nhân viên ở đây thực chẳng được ai, đến Bác Trác Huân cũng không biết.
Nói rồi, tay cô bấm nhanh một dãy số, còn rất ung dung đưa lên tai nghe, dáng vẻ chẳng có chút sợ hãi nào. Hành động cùng lời nói của cô như một chất xúc tác khiến người đàn ông kia hoảng hốt, nhanh chóng lên tiếng:
- Thưa cô, Bác thiếu gia đang ở phòng rượu số 7 tầng trên, ngài ấy đã đến được một lúc rồi.
Bác Trác Huân là công tử nhà giàu nức tiếng ở đây, nếu để anh ta phàn nàn với quản lí, anh sẽ bị đuổi việc mất. Thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, vẫn là không nên chọc vào thì hơn.
Lưu Ly âm thầm nhếch môi, không nhanh không chậm thu lại điện thoại. Cô rút một ít tiền trong túi vung cho người đàn ông, nhoẻn miệng nói:
- Trả lời sớm có phải tốt hơn không.
Dứt lời, Lưu Ly liền quay người rời đi. Cô theo chỉ dẫn lên tầng trên, khi đi qua một đám con gái đang nói chuyện cười cợt, cô dừng chân, hỏi nhỏ:
- Này, các cô có muốn vừa vui vẻ một đêm vừa kiếm tiền không?
Đám phụ nữ nhìn Lưu Ly từ trên xuống dưới chỉ với nửa con mắt, khinh thường không đáp lại. Cô không vội tức giận, rút tiếp trong người ra một xấp tiền, lên giọng:
- Ai làm tốt hơn sẽ có thưởng.

...
Lát sau, một người phục vụ đi ra từ phòng 7, khẽ gật đầu với Lưu Ly. Cô mỉm cười, quay sang ném cho những người bên cạnh một ánh mắt, các cô gái vui vẻ đi vào căn phòng đó. Bác Trác Huân bên trong đã ngà say, ánh mắt phong tình phóng đãng nhìn đám phụ nữ đi vào, trong lòng nổi lên từng cơn rạo rực.
Mấy cô liên tiếp nhảy vào người anh ta, che khuất tầm mắt, một cô gái chớp thời cơ gắn camera thu nhỏ Lưu Ly đã đưa trước đó vào một góc đẹp, sau đó quay lại mỉm cười ngọt ngào với người đàn ông. Nhạc sàn mở to, ánh đèn lập lòe ma mị, Bác Trác Huân ngay lập tức như chìm vào mộng cảnh, đến thân thể đã không tự khống chế được nửa rồi.
Lưu Ly đứng bên ngoài, cởi bỏ lớp khẩu trang, ngón tay vô thức uốn vòng đuôi tóc, nhếch môi khẽ lên tiếng
- Chú rể của tôi, đây là quà mừng đấy. Quà mừng chúng ta... hủy hôn!
Ngày hôm qua, cô đã thu thập rất nhiều thông tin của Bác Trác Huân, và dựa theo đó lên kế hoạch. Lưu Ly biết anh ta thường xuyên đến quán bar này chơi nhưng rất kín đáo, không để lọt vào tầm ngắm của báo chí. Cô đã thuê một người phục vụ ở đây bỏ thuốc lẫn vào rượu của anh ta, sau đó thì thêm những cô gái này nữa, chắc chắn sẽ biến đêm nay trở nên khó quên.
Lưu Ly rút trong túi ra một chiếc điện thoại, màn hình đã được kết nối với camera trong phòng, hình ảnh rõ nét bắt trọn khuôn mặt của Bác Trác Huân, quay cận cảnh những tư thế động tác không thể miêu tả được bằng lời. Cô mỉm cười, nhỏ giọng lẩm bẩm:
- Ba à, việc nhốt con ở Sở gia là một hành động cực kì ngu ngốc, nó chẳng những không thể trói buộc được con, ngược lại còn giúp con tạo bằng chứng ngoại phạm hoàn hảo. Lần này, con sẽ khiến cả hai người phải thua tâm phục khẩu phục.
Đúng lúc này, một người đàn ông bất ngờ đi ra từ căn phòng khác, Lưu Ly phản ứng rất nhanh, ngay lập tức kéo mũ cúi mặt xuống, còn bình tĩnh cất điện thoại và mang khẩu trang vào như không có chuyện gì.
"Reng" - Bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên, người đàn ông nhanh chóng nhấc máy trả lời:
- À, tôi đang đến đây, vừa ra khỏi bar.
Nói rồi, anh ta dửng dưng bước đi, Lưu Ly liếc mắt nhìn theo, sau khi xác định hắn không để tâm đến mình mới quay người đi về hướng ngược lại. Thế nhưng cô không hề biết rằng người đàn ông cũng đã quay đầu nhìn về hướng của cô:
- Hổ con?
===================================================
Lưu Ly đi xuống tầng, chen qua đám người đông đúc nhằm che mắt các nhân viên phục vụ khác rời khỏi quán bar. Cô bắt một chiếc taxi trở về Sở gia, dừng lại trước căn biệt thự một khoảng rồi bước ra khỏi xe.
Lưu Ly đu người lên một ngọn cây cao đối diện, quan sát tình hình phía trong, khi thấy đám vệ sĩ vẫn tỉnh táo canh giữ, cô tặc lưỡi cảm thán:
- Làm gì mà nghiêm túc như thế, không ngủ gật chút nào luôn sao?
Hít vào một hơi sâu, cô buộc tóc lên cao, sau đó dùng kĩ năng của mình nhẹ nhàng vượt qua đám người đó. Dùng cách cũ trở lại phòng, nhìn Lan Bách Tinh đã ngủ say, cô không nỡ đánh thức, chỉ lặng lẽ thay đồ trên người ra.
Mang theo máy tính vào phòng tắm, cô nhẹ nhàng đóng cửa lại, cắm thiết bị đẩy nhanh tốc độ mạng. Trước phát tán đoạn video trong máy mình lên một tài khoản vô danh, sau đó liên lạc với hacker lần trước.
- Có thể ngừng giao dịch được rồi, tiền tôi đã chuyển vào tài khoản, các người kiểm tra đi. - Lưu Ly lạnh nhạt thở ra một câu.
Những hacker kia cũng rất ngoan ngoãn, sau khi nhận được tiền liền trả lời:
- Được rồi, cảm ơn cô. Lần sau...
"Tút... tút... tút" - Vẫn như cũ chưa kịp nói xong thì đã bị ngắt tín hiệu, Lưu Ly không quan tâm bọn họ, tiếp tục gửi thư nặc danh đến các trang báo đài lớn nhỏ. Sau khi xong việc thì mang máy tính đi ra ngoài.
...
Trời vừa hửng sáng, Lưu Ly đã gọi Lan Bách Tinh dậy, tìm cách để bà trở về phòng. Vệ sĩ đang đứng bên ngoài chợt nghe tiếng mở cửa, quay lại thì thấy cô bước ra, lạnh lùng lên tiếng:
- Tôi muốn ăn bánh bao hấp, các người biết làm không?
"..."
Hai người đàn ông ngơ ngác nhìn cô, đồng thanh trả lời:

- Dạ không, Đại tiểu thư.
Nghe thế, Lưu Ly vung tay nói:
- Vậy đi mua đi, tôi xuống phòng ăn đợi các anh.
Dứt lời, không kịp để hai người kia phản ứng, nhanh chân bước xuống lầu. Một tên vệ sĩ vội đi theo, bất đắc dĩ nói với tên còn lại:
- Cậu đi mua đi, tôi theo Đại tiểu thư.
Cứ như vậy, hai kẻ đó bị chia cách làm việc riêng biệt. Sau khi căn phòng không còn ai canh gác, Lan Bách Tinh mới ló đầu ra nhìn, rồi nhanh chóng lẻn về phòng của mình, đóng cửa lại.
Lưu Ly tính toán thời gian, vừa ngồi vào bàn ăn không lâu thì lại đứng dậy đi lên tầng, người đàn ông theo cô nghi hoặc hỏi:
- Đại tiểu thư, cô không ăn bánh bao nữa sao?
Lưu Ly lắc đầu, bất cần đáp:
- Không, tôi đổi ý rồi, muốn đi ngủ. Khi nào đến giờ ăn sáng thì hãy gọi tôi dậy.
Nói xong, cô lại lửng thửng trở về phòng ngủ tiếp, hành động khó lí giải đó làm đám vệ sĩ không sao hiểu nổi. Thực tế, họ vẫn chưa biết mình đã bị Lưu Ly xoay vòng cả rồi.
....
Vài tiếng sau, cả nhà Sở gia ngồi trên bàn ăn dùng bữa sáng, nhưng không khí rất kì lạ, nét mặt của Sở Thiên Minh đen lại, dường như có chuyện khiến ông ta không vui. Lưu Ly thì nhàn nhã thưởng thức bánh mì, bên tai nghe văng vẳng tin tức nóng hổi:
"Nhị thiếu gia của Bác gia - Bác Trác Huân lộ clip nhạy cảm trên mạng xã hội. Vừa qua, cư dân mạng được một phen xôn xao khi nghe tin Bác gia sẽ liên hôn cùng gia tộc nhà họ Sở, tạo nên một cặp đôi quyền lực mới.”
“Thế nhưng sáng hôm nay, các tờ báo lớn đã đồng loạt tung ra một đoạn video đồi trụy, mà người trong đó được cho rằng là Nhị thiếu gia Bác Trác Huân nổi tiếng. Nhị thiếu gia nhà họ Bác được biết đến là cậu ấm ăn chơi nổi tiếng tại Bắc Kinh, nhưng chưa bao giờ có scandal tình ái với một ai. “
"Đại tiểu thư Sở gia là người duy nhất được anh thừa nhận chuyện liên hôn, nhưng hiện tại có thể thấy rằng trong thời gian kết hôn, Bác Trác Huân vẫn lui đến quán bar và có cách hưởng thụ riêng. Hiện cả Bác gia và Sở gia vẫn chưa lên tiếng đính chính chuyện này."
Sở Linh Lung ở một bên nhìn điện thoại, trợn tròn mắt lên tiếng:
- Thật không thể tin được, hóa ra anh ta là người như vậy.
Tử Liên ngồi bên cạnh rất bất ngờ, lắc đầu nói:
- Linh Lung à, may mắn là con không gả cho tên đó. Mặt mũi của Sở gia chúng ta sẽ bị hắn bôi nhọ hết.
Lan Bách Tinh ngồi yên, chậm rãi quay sang nhìn Lưu Ly. Cô xé một miếng bánh mì nhỏ cho vào miệng, ánh mắt liếc về phía Sở Thiên Minh, nhếch môi cười.
Ba à, đứng trước lợi ích và thể diện của Sở gia, ba sẽ làm gì đây?
...
Ở một nơi khác, Mặc Khiết Thần cũng đã nhìn thấy tin tức sáng nay, anh ngồi trầm ngâm. Bên cạnh, Cố Thiên Vương nghiêng đầu ngẫm nghĩ, vài giây sau thì thốt lên:
- Là hổ con sao? Sở Lưu Ly?
Nghe anh gọi cái tên ấy Mặc Khiết Thần liền liếc mắt sang, lạnh lùng hỏi:
- Ý của cậu là gì?
Người đàn ông cau mày, ngập ngừng trả lời:
- Hình như đúng là cô ấy rồi... đêm hôm qua tôi đã thấy Sở Lưu Ly ở bar 12Hours, còn nghĩ là mình nhìn nhầm cơ đấy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.