Đêm đó, trên sân thượng tòa nhà bỏ hoang. Hắc Huyền phải một mình đối đầu với Ngân Long và Hắc Long, chính là lão tứ và lão ngũ của Thiên Long. Không những vậy, từ căn chung cư bên cạnh còn có một người đàn ông khác cũng đang chĩa súng về hướng cô. Từ vị trí của hắn, cô khó có thể xác định được bao giờ hắn bắn, bắn mấy viên, hay nói đơn giản là cô khó có khả năng né được viên đạn giống như ban nãy. Hết cách, Hắc Huyền đành ngậm ngùi dừng lại cuộc vui, hạ nhanh hai tên kia rồi dùng bom khói làm che mờ mắt bọn chúng sau đó tẩu thoát.
Tuy hai tên kia đã bị cô trêu đùa đến mức không thể rượt đuổi, nhưng cô vẫn gặp một chút bất lợi. Tên vừa nhắm bắn cô vẫn không chịu tha cô.
Ở thời điểm hiện tại, cách duy nhất có thể thoát khỏi sự đeo bám của Thiên Long là đu dây. Nhưng việc này lại khiến cô càng khó có thể né tránh những viên đạn không có mắt mũi kia, đã vậy còn bị túi đồ và khẩu súng làm hạn chế tốc độ di chuyển. Nhưng chỉ vì tiếc rẻ, không muốn bỏ khẩu súng mình yêu thích nhất nên cô đã chọn giữ nó lại. Cũng vì vậy mà cô liên tục cho phép viên đạn của hắn có cơ hôi chạm vào cơ thể mình.
Đu dây một hồi thì cô cũng thoát khỏi tầm ngắm của tên bí ẩn kia. Sau khi đảm bảo tên xạ thủ kia không còn bám theo nữa cô mới từ từ đi về phía chiếc xe của mình. Điều cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-huyen/2770668/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.