Sáng hôm sau, Lam Bảo Thy như bình thường lại đến nhà đón Giang Đình Cẩm đi làm.
Vừa cho xe vào căn biệt thự, cô liền bị đám người hầu của anh cản lại. Lam Bảo Thy khó hiểu liền hỏi dò người hầu. Rốt Giang Đình Cẩm bị cái gì, sao tự nhiên lại ngăn không cho cô nhà?
"Lam tiểu thư thứ lỗi, bây giờ thiếu gia nhà chúng tôi đang bận bàn chuyện, không thể để tiểu thư vô trong được ạ."
Lời của mấy cô giúp việc khiến Lam Bảo Thy không vui, nhưng cô cũng mặc kệ, không nghĩ nhiều, quay vào trong xe bá điện thoại đợi.
Lúc này bên trong biệt thự Giang gia, năm người đàn ông đang nghiêm trọng nhìn mặt nhau.
"Không chỉ để Liễu Giai bị ám sát mà còn để ả ta tẩu thoát dễ dàng, chúng mày có não không vậy?" Giang Đình Cẩm cả người đằng đằng sát khí, gằn giọng mắng diếc, ánh mắt sắc bén như sắp lấy mạng bốn tên kia.
"Tao đâu ngờ Hắc Huyền giỏi võ như vậy chứ!"
"Lão tứ nói đúng, hơn nữa cô ta còn phát hiện ra bọn em giấu vũ khí ở đâu nữa ấy."
"Ngu!"
"Đại ca không tin thì có thể hỏi lão tam ấy." Hoắc Thiếu Tường vừa biện minh, vừa quay qua cầu cứu Quý Thành Vân.
Anh nheo mày nhìn thằng út báo đời, lắc đầu ngao ngán, thở dài một cái rồi cũng thừa nhận.
"Ừ, ngay cả khi hoàn toàn không biết tao đã đứng từ xa nhắm bắn thì con ả đó vẫn có thể né được nó!"
"Đến lão tam của chúng ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-huyen/2770665/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.