Hắc Huyền vừa mới ra hiệu cho Hắc Diệu xong thì hai tên kia cũng vừa chạy đến nơi.
Hai tên đó đến nhanh hơn cô tưởng, có lẽ họ đã biết kẻ ám sát Liễu Giai là Hắc Huyền cho nên họ chả thèm tìm kiếm làm gì, trực tiếp leo lên sân thượng là được gặp cô ngay lập tức.
Cạch. -Cánh cửa sắt rỉ sét vừa mở ra, Hắc Huyền liền tặng một cơn mưa đạn đến từ khẩu súng đáng yêu của mình cho hai tên kia làm quà gặp mặt.
Hai tên đó có vẻ như được thần ch€t mách bảo, đã nhanh chóng né được mưa đạn của cô.
Hắc Huyền xả hết đạn trong khẩu súng sau đó liền cất vô túi đựng của mình, để gọn lại một bên. Xong xuôi, cô ngồi đợi trên lan can, hai chân không yên phận mà đong đưa. Miệng cũng cảm thấy nhạt nhẽo mà yêu cầu được làm một miếng pob.
"Phù."
Hai tên kia sau khi không thấy cô xả đạn nữa liền ló mặt ra.
Trước mặt chúng là hình ảnh Hắc Huyền ngồi thư thả hút pob, thổi phì về phía hai người. Đây đúng là thể hiện rõ sự khinh thường và sỉ nhục đối với kẻ địch mà. Không chút đề phòng mà ngồi không hút thuốc.
Thấy hai tên kia tức đến đen mặt nhưng chưa chịu ra tay, Hắc Huyền liền châm chọc chúng vài câu. Tay còn không quên làm vài động tác mời gọi.
"Không phải hai muốn bắt Hắc Huyền tôi sao? Nào, đến đấy đi đừng ngại!"
Hắc Huyền nở nụ cười đầy sự tự tin và khinh bỉ. Nụ cười khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-huyen/2770670/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.