Edit: Ư Ư
Giữa trưa, Thẩm Ngư bị cảm giác đói bụng làm cho tỉnh giấc.
Cô mở to mắt, vì nằm thẳng ngủ nên vừa mở mắt cô đã nhìn thấy một bóng người bên trên, mái tóc đen rũ xuống, khuôn mặt tuấn mỹ kia đột nhiên cũng trở nên cực kỳ đáng sợ.
"A a a a!!!" Thẩm Ngư hoảng sợ ngã xuống dưới, cô lảo đảo dựa vào tường nhìn con quỷ đang bay kia mà tức đến phát điên, "Anh muốn dọa tôi sợ đến chết đúng không??"
Dư Trần đứng thẳng, ánh mặt trời chiếu xuống cũng không làm hắn bị thương, thân thể cũng không trong suốt mà giống như một người bình thường vậy. Nhưng mà hắn còn mặc quần áo màu trắn lơ lửng trên không trung thì sao mà cô không sợ chứ.
Giống như Sadako ấy.
Dư Trần: "Lá gan của cô rất nhỏ."
Thẩm Ngư vừa tức vừa đói run rẩy đỡ tường đứng lên: "Sao anh lại vào phòng của tôi?"
Dư Trần bay tói trước mặt cô nhàn nhạt nói: "Bổn tọa không ngủ được."
Lại là câu nói này nhưng Thẩm Ngư lại không thể nói gì: "Anh bị làm sao vậy hả! Cho tôi xin, sau này anh đừng bước vào phòng của tôi nữa, anh là nam, tôi là nữ, anh không biết nam nữ thụ thụ bất thân à?"
Còn là một con quỷ nam nữa chứ!!
Dư Trần không tỏ ý kiến, hắn nhìn khuôn mặt hoảng sợ của cô rồi nhẹ nhàng nói: "Bổn tọa cảm thấy thân thể rất suy yếu."
Thẩm Ngư, "Anh suy yếu cái gì?" Yếu ớt ở đâu vậy cơ chứ, mà chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882598/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.