Khai giảng đã hai tháng, sơ nhị học tập khẩn trương, nhưng khác với sơ tam, sơ nhị là năm quan trọng nhất, sơ nhất có thể không học giỏi, nhưng nếu sơ nhị không giỏi thì thật sự không thể giỏi.
Bạn ngồi cùng bàn với Lý Tiểu Ngư tên Dương Nhị Nữu, đặc biệt thích ăn, đi học ăn hết tiết ăn, ngay cả đi WC, trong miệng vẫn nhai.
Trong ngăn bàn toàn là đậu (đậu tương hoặc đậu xanh) cùng bánh quai chèo, lúc cho Lý Tiểu Ngư cũng không keo kiệt, Lý Tiểu Ngư không thích ăn mấy thứ này, lắc lắc đầu từ chối.
Sau khi tan học, Nhị Nữu kéo cô đi WC, Lý Tiểu Ngư đi WC xong thiếu chút nữa đụng vào một người, người kia nhìn cô một cái, cũng không nói chuyện, đi vào WC đóng cửa lại.
Nhị Nữu kéo cô đi rửa tay, nhỏ giọng nói tới người thiếu chút nữa đụng phải cô, “Cậu ta là Cố Nhan Tuyết, học cùng lớp với chúng ta, cũng không biết vì sao, học kỳ trước thành tích đứng thứ nhất từ dưới lên trên, học kỳ này đã đứng thứ 10, cậu nói có phải cậu ta đi học thêm không?”
“Không đúng không đúng, nhà cậu ta nghèo như vậy, sao có thể có tiền đi học thêm.”
Nhị Nữu buồn rầu vò đầu.
Lý Tiểu Ngư thích ăn kẹo, lấy kẹo ra bóc vỏ cho vào miệng, đưa cho Nhị Nữu một cái, nói: “Chuông vào lớp sắp kêu rồi, đi thôi.”
Hết tiết 2, tất cả học sinh phải ra sân trường tập thể dục, nam sinh nữ sinh đứng hai hàng, Lý Tiểu Ngư không cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882429/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.