Ở trường học khá thuận lợi, Lý Tiểu Ngư không thích nói chuyện, một tuần cũng chỉ có một người bạn là Nhị Nữu.
Nhị Nữu ở thôn bên cạnh, đi đến nhà cô cũng mất mười mấy phút, thứ 7 trong nhà không có ai, Nhị Nữu bèn đi tới nhà Lý Tiểu Ngư chơi.
Đây là lần đầu tiên Nhị Nữu tới nhà Lý Tiểu Ngư, nhà hai tầng, câu đối ngoài cửa đã hơi rách, căn phòng đơn giản, trên tường không dán gì cả, sạch sẽ lại có chút đơn điệu.
Lý Tiểu Ngư bật TV, xé một gói hạt dưa, đặt trên bàn trà, ngồi xuống bên cạnh Nhị Nữu, “Ăn đi.”
Nhị Nữu đặt thùng rác xuống dưới chân, đôi mắt tuần tra bốn phía, hỏi: “Mấy giờ mẹ cậu về?”
Lý Tiểu Ngư không thích cắn hạt dưa, nhét kẹo vào trong miệng, mới nói: “Buổi tối 7, 8 giờ.”
“Như vậy a, quá tốt rồi.” Nhị Nữu thả lỏng, ánh mắt bị TV hấp dẫn, TV nhà Nhị Nãy là loại đen trắng, đây là lần đầu tiên nhìn TV có màu, vui vẻ ói: “TV có màu a, Tiểu Ngư, nhà cậu thật có tiền.”
Lý Tiểu Ngư đang nhai kẹo hơi dừng lại, qua một lúc lâu mới nói: “Nếu có tiền, ba sẽ không……”
Giọng nói bao phủ trong tiếng của TV, Nhị Nữu cũng không nghe thấy.
“8 tháng 10, 4 giờ sáng, trấn Vân An hẻm phía Bắc phát sinh một vụ nổ mạnh lớn, sau khi kiểm tra, phát hiện có một viện nghiên cứu bí mật, phát hiện có mười mấy thi thể động vật thí nghiệm, đều đã tử vong, hơn hai mươi người bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882430/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.